Chú trọng đến hiệu quả thực tế khi phê bình trẻ
Phê bình cũng là một phương pháp giáo dục, mục đích của việc làm này là giúp trẻ nhận ra lỗi sai và kịp thời sửa chữa. Phê bình phải có lý lẽ và chứng cớ, rõ ràng, đúng lúc, có chừng mực và dừng lại kịp thời như vậy mới mang lại hiệu quả.
Dưới đây là 3 phương pháp phê bình cha mẹ không nên áp dụng:
- Nói mãi không thôi
Phương pháp này không có trọng điểm, không nhằm vào cái gì rõ ràng khiến trẻ không biết mình bị phê bình về điều gì, vì thế trẻ sẽ không có thái độ tự kiểm điểm với hành vi của mình.
Nghe nhiều những lời phê bình thuộc loại này trẻ sẽ dễ phát sinh thái độ như "nhờn thuốc", "kháng thuốc" khiến việc giáo dục không mang lại hiệu quả.
- Chuồn chuồn chấm nước
Khi con bắt nạt bạn, cha mẹ chỉ tiện miệng nhắc nhở một câu: Lần sau không được như thế nếu không bố mẹ sẽ giận đấy. Lời phê bình nhẹ nhàng này rất khó khiến trẻ nhận ra lỗi sai của mình.
Nếu nghiêm khắc phê bình, nói rõ lý do và dẫn trẻ sang hàng xóm xin lỗi bạn sẽ khiến trẻ có cảm giác xấu hổ, biết lỗi và lần sau không dám tái phạm.
- Chỉ dạy bằng lời nói
Khi trẻ phạm lỗi, cha mẹ thường hay nói "Nếu con còn tái phạm, bố mẹ sẽ..." ; thế nhưng trên thực tế khi trẻ tiếp tục phạm lỗi cha mẹ lại không làm như những gì đã nói.
Cứ như thế sau vài lần trẻ sẽ không còn bận tâm đến những lời phê bình của cha mẹ và mọi lời trách mắng trở nên vô nghĩa.