Truyện cổ Grimm (tập hợp bởi Jacob và Wilhelm Grimm)
Truyện cổ tích Grimm (tên gốc tiếng Đức: Grimms Märchen) là một tập hợp các truyện cổ tích tiếng Đức lần đầu tiên được xuất bản năm 1812 bởi Anh em nhà Grimm, Jacob và Wilhelm. Từ năm 1807, hai anh em nhà Grimm bắt đầu sưu tầm các truyện kể dân gian bằng cách mời những người kể truyện đến nhà và chép lại những gì họ kể. Trong lần đầu tiên xuất bản tác phẩm của họ bao gôm 86 câu truyện khác nhau và đến lần xuất bản thứ 7 vào năm 1857, con số đã lên đến 211 truyện. Trong đó không thể không kể đến : Rapulzel, Hansel và Gretel, Cô bé lọ lem, Cô bé quàng khăn đỏ, Bạch tuyết và bảy chú lùn, Công chúa ngủ trong rừng… Ảnh hưởng của Truyện cổ Grimm rất sâu rộng, được coi là một trong các nền tảng của văn hóa hiện đại phương Tây. UNESCO chính thức công nhận Truyện cổ Grimm là di sản văn hóa thế giới. Từng được dịch ra 160 thứ tiếng, tác phẩm này được coi là nguồn cảm hứng bất tận cho các nghệ sĩ hoạt động trong nhiều lĩnh vực nghệ thuật khác nhau như hội họa, âm nhạc và điện ảnh.