Ba cách ứng xử khiến cả nhà đều vui

Người làm cha làm mẹ phải chú ý là con cái của mình có đời sống riêng của chúng. Phải cố gắng tôn trọng và có ý hướng để xây dựng đời sống riêng cho chúng.

15.5627

Người làm vợ cũng vậy, phải tôn trọng đời sống riêng của chồng. Người chồng cũng phải tôn trọng đời sống riêng của vợ. Mỗi người đều có một đời sống riêng. Hãy để cho đầu óc người ta tự do.

Ba cách cư xử trong gia đình giữa chồng vợ, cha mẹ và con cái

Cách ứng xử thứ nhất là tất cả mọi thành viên trong gia đình phải tôn trọng những quy định chung. Ví dụ như không ở ngoài đường quá mười giờ đêm, phải ăn cơm chung ít nhất vào buổi tối, phải dọn dẹp nhà cửa chung vào cuối tuần... Đó là những quy định mang tính chất luật tổ chức của gia đình. Mình phải tự đặt ra và tôn trọng quy định đó.

Cái xử sự thứ hai là tự nguyện chia sẻ. Tôi tự nguyện chia sẻ thời gian cho anh. Anh tự nguyện chia sẻ thời gian cho em. Cha mẹ tự nguyện chia sẻ thời gian cho con cái. Mọi người chia sẻ những cảm xúc, chia sẻ sự quan tâm cho nhau. Sự quan tâm, lắng nghe lẫn nhau là rất quan trọng, vô cùng cần thiết.

Cách ứng xử thứ ba là phải tôn trọng sự tự do, đời sống riêng của các thành viên trong gia đình. Cha mẹ sinh con ra nhưng con cái có đời sống riêng của chúng. Mình không thể áp đặt cái ý tưởng của mình lên đời sống riêng của con được. Rồi người chồng cũng có đời sống riêng, phải tôn trọng để đầu óc của người ta tự do. Người vợ cũng có đời sống riêng mà người chồng phải tôn trọng để đầu óc của vợ tự do.

Dành không gian tự do cho người khác

Nếu người chồng không tôn trọng không gian tự do trong đầu óc của người vợ, người vợ sẽ không thể hiện được tình yêu với chồng. Mà như vậy thì người chồng cũng chưa thực sự yêu vợ.

Nếu người vợ thiếu tôn trọng không gian tự do trong đầu óc người chồng thì người vợ cũng chưa yêu chồng, và tình yêu của người chồng cũng không có cơ hội bộc lộ ra, phát triển ra cho người vợ. Cho nên, cái nhận thức sâu thẳm trong ứng xử là dành không gian tự do cho người khác, tôn trọng đời sống riêng của người khác.

Ví dụ con của mình tuy còn bé nhưng mình phải dành cho nó một không gian tự do và tôn trọng không gian tự do hay đời sống riêng của nó. Mình đứng ở ngoài giúp đỡ khi để cho nó phát triển đời sống riêng. Mình không thể quyết định thay cho con được mặc dầu nó còn nhỏ. Cho nó một chút tiền để nó tự do tiêu xài. Định hướng cho nó nên tiêu tiền theo cái hướng nào đó như “Con không nên ăn cái gì dễ khiến mình tăng cân…”

Mình định hướng xong rồi, mình nói là “Nhưng mà quyền quyết định là quyền của con nhé. Mẹ chỉ góp ý vậy thôi.” Như vậy là mình dành cho con một không gian tự do. Trong cái không gian tự do đó, nó có cách phát triển đời sống riêng và mình phải tôn trọng, không có can thiệp vào. Mình không nghĩ thay, không quyết định thay cho nó được. Mình chỉ định hướng và dành cho con cái điều kiện để nó quyết định.

Phải tôn trọng đầu óc tự do. Không bắt người ta nghĩ theo kiểu của mình. Không bắt người ta phải làm cái này cái kia mà đánh mất đầu óc tự do của người ta.

Duy Tuệ

Nội dung được biên tập từ bài giảng trong USB “Tiếng nổ của tình thương”

Bạn có thể tìm hiểu thêm nhiều nội dung phong phú tại website: www.minhtriet.vn hoặc www.duytue.org (điện thoại hỗ trợ: 08.39115501 hoặc 04.37228199)

Đăng lại

0--1

Liên hệ xóa tin: [email protected]