Blogger Bambou tên thật là Thiên Trúc, sinh năm 1984, đã lập gia đình và có 2 bé: bé gái 5 tuổi và bé trai 4 tháng tuổi.
Bambou bắt đầu viết blog từ khi sang Pháp năm 2009 trên Opera với bút danh Mattronxoe, sau khi Opera đóng cửa thì cô dời blog sang Wordpress với tên gọi Youcancook123. Tâm sự của Blogger Bambou với độc giả aFamily:
"Mình sang Pháp năm 2009. Quả thật đó là một bước ngoặt rất lớn trong cuộc sống của mình. Lúc mới sang Pháp, ban đầu mình thèm đồ ăn Việt Nam kinh khủng. Nhưng không thể nào chạy ù ra đường mà mua như khi còn ở bên nhà. Thế nên mình mày mò học cách nấu từ các chị trên mạng những món như phở, bún bò Huế... Ban đầu chỉ là nấu ăn cho vơi bớt cơn thèm đồ ăn Việt và cũng để thỏa nỗi nhớ nhà, nhưng dần dần mình bị cuốn hút vào thế giới của nồi niêu xoong chảo lúc nào không hay! Mình thích cảm giác dọn lên một món ăn mới, rồi hồi hộp nhìn "ban giám khảo" là chồng và con mình thưởng thức, nhận xét. Hạnh phúc đôi khi đơn giản vậy thôi!
"Vùng mình ở rất ít người Châu Á sinh sống nên việc tìm mua những nguyên liệu Việt để nấu nướng rất khó khăn. Mỗi tháng mình mới có thể đi chợ Châu Á một lần vì chợ rất xa nhà. Nhưng cũng nhờ vậy mà tình yêu món ăn Việt càng dâng cao hơn. Nhờ thiếu thốn như vậy nên mình mới biết thưởng thức mùi thơm của những bó ngò gai, biết nâng niu từng cọng hành cọng hẹ....
"Cuộc sống 6 năm ở Pháp tuy không ngắn không dài, nhưng cũng giúp mình được biết thêm một nền ẩm thực khác. Lúc đầu mình rất khó chịu với những món ăn ngậy mùi bơ sữa nhưng dần dà mình cũng cảm thấy nhớ nhớ chúng khi lâu ngày không gặp. Nếu như căn bếp Việt nào cũng thoang thoảng mùi nước mắm, mùi hành ngò tiêu ớt; thì những căn bếp phương Tây cũng đậm mùi phô mai, mùi bơ, trứng.... Hàng ngày chăm chút, học hỏi cho việc nấu ăn, mình mong muốn được hoàn thành hai ước mơ mà mình đang ấp ủ:
1. Sáng tạo ra thật nhiều món ăn ngon pha trộn những nguyên liệu của cả hai phong cách ẩm thực Âu và Á.
2. Giới thiệu đến nhiều người Pháp hơn nữa những nét tinh tuý của ẩm thực Việt.
"Mình tin rằng ngoài vị ngon ra thì phần nhìn cũng đóng vai trò quan trọng trong một món ăn ngon. Chụp hình ẩm thực đã trở thành một đam mê của mình dạo gần đây. Với khoảng thời gian ở nhà chăm con, mình luôn cố gắng tìm cái gì đó để làm, chủ yếu là để đầu óc luôn luôn phải vận động. Cái cảm giác khi mình chụp được một bức ảnh ưng ý có thể khiến mình vui thích cả trong giấc ngủ. Mình bắt đầu viết blog cũng là lúc mình tập tành chụp ảnh food photography. Thời gian đầu chỉ thuần là những bức ảnh "tả thực": giơ máy lên - chĩa thẳng xuống- và chụp! Dần dà mình bị cuốn hút khi gặp những bức hình chụp đồ ăn quá đẹp trên những blog nấu ăn khác. Tiếp theo là những buổi lang thang đi xin xỏ những miếng ván cũ, là ngồi hí hoáy tô vẽ cho đạo cụ, là thơ thẩn cùng con gái đi hái hoa về trang trí.... Mình tin mỗi bức ảnh là một câu chuyện. Mỗi khoảnh khắc chụp là một tâm trạng của mình! Đến giờ thi thoảng mình vẫn giở những album hình món ăn cũ ra xem. Vì mỗi tấm ảnh là một kỷ niệm khó quên..." |