Cám cảnh gia đình chồng ngây, vợ bệnh, con liệt giường

Thắp nén nhang lên năm bát hương, lòng người mẹ có mái tóc bạc phơ quặn thắt lại.

15.5925

Có đứa chưa kịp khóc chào đời, có đứa không chống chọi được với bệnh tật đã phải buông xuôi đi về miền cực lạc khi tuổi đời còn rất non trẻ, đứa cứng cỏi hơn trụ được đến giờ thì lại mang bệnh hiểm nghèo. Cứ thế năm người con của bà Được lần lượt bỏ ra đi.

con gái út nằm liệt giường là nỗi trăn trở của đôi vợ chồng già.

Đổ bệnh tâm thần vì mất năm đứa con

Trong căn nhà phảng phất mùi hương khói ở đội 4, thôn Bình Tây, xã Đại Thắng, huyện Đại Lộc (Quảng Nam), bà Nguyễn Thị Được chậm chạp thắp nén nhang lên bàn thờ người con trai xấu số. Nước mắt ngân ngấn trên những nếp nhăn của khuôn mặt già nua. Chếch chính giữa nhà là bàn thờ anh Trần Văn Hà (38 tuổi), con trai thứ 8 của bà, mất cách đây một tháng. Đến nay, gia đình bà và người dân lối xóm vẫn không biết rõ được nguyên nhân cái chết của anh Hà. Bởi anh mất khi làm việc ở Nga theo diện xuất khẩu lao động.

Sau cái chết đột ngột, anh được đưa về quê mai táng trong sự xót xa, đau đớn của cả gia đình và bà con lối xóm. Hôm nhận hung tin, bà rụng rời chân tay, bước đi không nổi, quỵ hẳn bên vách tường, ngất lịm. “Lúc đầu có mấy người hàng xóm sang bảo thằng Hà con tui chết bên nớ, tui nỏ tin. Khi họ đưa xác con về đặt trong nhà ni, tui mới biết đó là sự thật. Nhìn con mình nằm bất động, tui tan nát hết cõi lòng”, bà Được khóc ngất khi nghĩ lại.

Chỉ tay về phía dãy mộ của các con, bà bảo: “Nơi yên nghỉ của các con tôi đó, bên phải mộ thằng Hà là con Ba, thằng Bảy, hai đứa mất vì bị viêm màng não. Bên trái là mộ thằng Năm, con Tư, mất vì bệnh tiểu đường từ khi mới 22, 25 tuổi. Hai đứa mất cùng năm, chỉ cách nhau vài tháng. Vợ chồng tôi đau đớn không thiết sống nữa. Đứa này ra đi chưa vơi nỗi đau thì đứa khác cũng bỏ cha mẹ. Đau đớn chồng chất đớn đau. Các con là tài sản lớn nhất của vợ chồng tui, mất hết đứa này sang đứa khác, ông nhà tui đau quá nên sinh ra lẫn lộn”, bà Được lấy tay quệt nước mắt nhìn chồng.

Giờ trong căn nhà nhỏ ấy chỉ còn lại đôi vợ chồng già và đứa con gái nằm liệt giường. Trước đây, ba con người không còn khả năng lao động này đều trông chờ vào anh Hà. Một tay anh đùm bọc, phụng dưỡng, giờ anh đi rồi, mái nhà nhỏ như con thuyền tròng trành trước bão.

Anh Trần Văn Hà đi xuất khẩu nước ngoài đã được 2 năm. Anh sống tiết kiệm, tằn tiện nơi đất khách quê người để trả nợ nần. Tháng trước, anh gửi về cho gia đình 20 triệu đồng để chữa bệnh cho em gái. Cầm tiền con mà bà Được rưng rưng nước mắt. “Thằng Hà bệnh tật đầy mình, ốm đau suốt, nhưng nó là người biết sống vì người khác. Để có số tiền ấy tôi biết nó đã không dùng thuốc thang, chịu đựng những cơn đau giày vò để gửi về gia đình lo cho em”, nỗi nhớ con trào dâng trong lòng bà Được, khiến tiếng thút thít bật thành khóc nấc.

Giữa tiếng than khóc buốt lòng của người đàn bà đã bước qua tuổi 80 ấy là tiếng cười ngây dại của người chồng. Sau những đau đớn tiếp nối, ông Trần Mua (chồng bà Được) đã không thể đứng vững được, thương xót các con, ông tự nhiên không còn nhận thức được bất kỳ điều gì. Suốt ngày ông hết khóc lại cười, có lúc lại la hét đập phá đồ đạc trong nhà. Ai mà nói anh Hà đã mất, ông đều giương cặp mắt ngờ ngệch lên bảo: “Thằng Hà làm bên Tây, chết mô mà chết”, nói xong ông lại cười hềnh hệch.

Sau cái chết của các con, ông Mua đau đớn đến hóa ngây dại.

Ba ngọn đèn trước gió

Đỡ ông Mua lên ghế ngồi, lấy chiếc đèn pin cho ông ngồi chơi một mình, bà Được tất tả lại giường con gái út đang nằm để xoa bóp chân tay cho cô. Nhìn cô gái nằm bất động trên giường, mắt mở to đờ đẫn, bà Được nén thở dài. “Con gái út của vợ chồng tui đó, nó bị thần kinh tọa, nằm một chỗ gần năm nay rồi. Hồi trước nó siêng năng lắm. Thương ba mẹ vất vả, nó vào Sài Gòn làm công nhân kiếm tiền gửi về cho gia đình, được hơn một năm thì đổ bệnh” bà Được tâm sự.

Không đứng được lâu, vận động khó khăn, nên cô út đành xin nghỉ việc, về nhà. Hiện, cô đang phải mang thêm căn bệnh tiểu đường giống bà Được và 2 người anh chị xấu số của mình. Bệnh đã chuyển sang giai đoạn nặng. “Có người bảo nó không còn sống được lâu nữa, tôi không dám tin. Giờ nói gở, nếu thế thật thì vợ chồng tui cũng đi luôn theo các con, chứ sống sao nổi”, bà Được ngước cặp mắt đẫm lệ nhìn xa xăm.

Trời đã sang trưa, bụng cô con gái bỗng sôi ùng ục, bà Được nhẹ nhàng xoa cho con rồi tâm sự: “Tiền cúng viếng cho thằng Hà, được bao nhiêu vợ chồng tôi đem đi trả nợ đám tang hết, trong nhà giờ không có nổi 10 nghìn để mua gạo” nghĩ tủi phận, thương chồng con, bà lại không kìm được nước mắt.

Thấy vợ khóc tủi, bên cạnh con gái ông Mua cầm chiếc đèn pin, thất thểu đi đến ngồi gần. Bất giác tôi nhìn thấy từ khóe mắt của người đàn ông ngây dại đó, những giọt nước đục ngầu chảy thành hàng. Trong căn nhà đơn sơ ấy, 3 phận đời gồm một ông lão ngây, một bà già tiểu đường và một cô gái trẻ liệt giường đang dật dờ như bóng đèn leo lét trước gió.

Mọi sự giúp đỡ xin gửi về địa chỉ: gia đình ông Trần Mua và bà Nguyễn Thị Được, đội 4, thôn Bình Tây, xã Đại Thắng, huyện Đại Lộc tỉnh Quảng Nam. Hoặc báo Đời sống và Pháp luật, tòa nhà A6 khu đô thị Nam Trung Yên, đường Phạm Hùng, quận Cầu Giấy (Hà Nội), điện thoại 0462810837 (nhánh 19), hoặc số đường dây nóng của chuyên mục Ước mơ thành sự thật 0978080388. Những sự giúp đỡ của các mạnh thường quân sẽ được chuyển đến tận tay gia đình bà Được và đăng tải đầy đủ trên Người đưa tin.

Loan Nguyễn


0--1

Liên hệ xóa tin: [email protected]