Góp thêm kinh nghiệm cùng Danh

Chuyện của bạn rất giống chuyện của mình, người mình yêu hơn mình 11 tuổi, là một người từng trải. Thế nên vừa yêu anh ấy, mình vừa luôn cảm thấy sự già dặn ấy choáng ngợp cả tâm trí. Mình và anh chưa bao giờ nói yêu nhau, mình luôn chờ đợi câu nói ấy, nhưng tất cả chỉ là "T ơi, anh nghĩ về em nhiều lắm!".

15.6014

From: Ai Tran
To:
[email protected]
Sent: Saturday, March 20, 2004 6:17 PM
Subject: chia se voi Danh

Chào Danh!

Hoặc "T có biết anh thích em không?". Giờ ngồi ngẫm lại, mình thấy mình thật ngốc khi đánh đồng và tự huyễn hoặc mình rằng 2 chữ "yêu" và "thích" là như nhau về ý nghĩa.

Ban đầu anh ấy đến với mình, theo mình hiểu (vào lúc này, chứ thật tiếc là khi xưa mình không nghĩ được như vậy) thì đó là bản chất của anh ấy thích có thêm một mối quan hệ mới mẻ, và có lẽ anh ấy có phần nghĩ rằng mình đến với anh ta vì tiền. Sau đó, vì một vài chuyện lặt vặt, mình và anh ấy không còn liên lạc. Cho đến thời điểm đó, mình vẫn chưa nhận ra bất cứ dấu hiệu nào là điểm báo trước cho mối quan hệ có kết thúc này... mình luôn nhớ anh ấy. Mọi lúc mọi nơi mình đều nhớ anh ấy, trong mọi công việc hay sinh hoạt mình đều gắn hình ảnh anh ấy trong tâm trí mình. Mình không thể kìm chế được tình cảm của mình được. Mình đã chủ động liên lạc trở lại với anh ấy bằng một bức e-mail ngắn, thăm hỏi xã giao. Anh ấy trả lời làm mình chìm đắm trong hạnh phúc. Mối quan hệ của mình được nối lại sau hơn 10 tháng đứt đoạn.

Mình đã đến nhà anh ấy mấy lần, đã cùng đi ăn cơm chung, đã từng có những phút giây thật ấm áp bên nhau (chỉ có điều mình và anh ấy chưa quan hệ như bạn với anh T2). Mình trân trọng phút giây gần gũi bên anh ấy, vì có khi cả 2 tháng mới gặp anh ấy một lần. Quá dại cho một người yêu như mình phải không bạn? Hôm sinh nhật mình, mình đã chờ anh ấy từ 6h30' đến 8h tối, "30 phút nữa anh tới", "chỉ ít phút nữa anh tới"... Thế rồi mình đã nhắn cho anh ấy "em sẽ đến đâu để được gặp anh?", "em muốn nhìn thấy anh trong ngày hôm nay" và rồi "em đến, anh chờ em".

Mình đã phóng xe tới đó. Chỉ 5 phút gặp anh ấy thôi, anh ấy có việc ở cơ quan. Mình luôn thích đàn ông hết lòng vì công việc vì vậy mà dù chỉ được nhận câu "em thông cảm cho anh", mình cũng hết sức vui lòng. Những khi đợi anh ấy không thấy thì mình chủ động gọi cho anh, nhưng câu trả lời thường là "anh bận quá, em đừng giận anh". Rất nhiều lần anh ấy lỡ hẹn với mình, thậm chí mình gọi điện đến anh ấy cũng không nghe... Mình đến nhà anh, một người phụ nữ tiếp chuyện mình, mình đã chắc 99% đó là vợ anh. Chiếc xe hơi mà mình đã đi cùng anh ấy vài lần, chiếc kéo cắt hoa mà mình đã cùng anh làm vườn... Cho dù chị vợ khéo léo từ chối đây không phải là nhà người mà mình tìm, nhưng mình đã nhận ra rồi.

Thế đấy mình thật nực cười. Người mà mình yêu là chồng của một người vợ, là người cha của những đứa con. Anh ta đã lừa dối mình, anh ta nói "vẫn chưa có ai, chưa một lần cầm tay con gái...". Nhưng rồi mình không sao kìm hãm được, mình vẫn mong gặp anh ta. Mình đến chỗ anh ta hay đến, mình thơ thẩn, bỏ bê việc học hành... Bạn mình đã khuyên nhủ rất nhiều, rằng anh ta sẽ không bỏ vợ để đến với mình, anh ta còn nhiều mối quan hệ khác, một người có tri thức như mình không thể làm vợ bé hay bồ bịch với người đã có vợ được... Mình vẫn gặp anh ấy những lần sau đó, nhưng mình đã rất bình tĩnh, mình cho tất cả vào quá khứ.

Giờ đây mình đã thực sự hiểu rằng tình yêu thực sự phải bắt đầu từ sự đồng cảm từ nhận thức tương đồng với nhau, mình sẽ yêu người yêu mình thực sự. Mình kể chuyện của mình cho Danh như có thêm một minh chứng thực giúp Danh có được cái nhìn đúng đắn.

Chúc Danh tìm được tình yêu đích thực!

Gửi câu hỏi tư vấn tại đây hoặc về [email protected]
 
0--1

Liên hệ xóa tin: [email protected]