Khi em giận dỗi, đừng im lặng mà hãy ôm em thật chặt anh nhé!

Khi trở mình, đưa tay sang bên thấy giường vẫn trống không. Anh bật dậy ngay, vợ anh vốn bị đau lưng, không thể nằm trên ghế gỗ dưới phòng khách được. Anh bật đèn, lật đật chạy xuống thì không thấy vợ đâu.

15.5837


ảnh minh họa

Cô chép miệng, đi thẳng vào phòng lấy đồ rồi đi tắm. Anh đặt chiếc laptop xuống, công việc dang dở chưa xong nhưng thế này anh cũng chẳng muốn làm việc nữa. Cô tắm xong bước ra sấy tóc, anh im lặng nhìn theo cô. Cô cau mày nhìn lại thì anh quay đi. Hai người cứ thế một lúc thì cô chán, đi thẳng xuống tầng 1, bật TV lên xem.

Anh vẫn chẳng biết làm gì, đành leo lên giường ôm gối một mình rồi thở dài. Anh lo cứ đà này sẽ mất vợ. Vợ chồng anh lấy nhau gần 3 năm rồi, không tháng nào không cãi nhau đến dăm ba lần, mỗi lần kéo dài phải gần tuần lễ. Bố mẹ anh toàn chép miệng lắc đầu chào thua cô con dâu đanh đá, chẳng chịu nhường nhịn ai. Ngày xưa anh thích cái tính hiếu thắng này của cô, đến giờ vẫn thế nhưng mà kéo dài có vẻ không ổn.

Nghĩ một lúc anh thiếp đi lúc nào không biết, khi trở mình, đưa tay sang bên thấy giường vẫn trống không. Anh bật dậy ngay, vợ anh vốn bị đau lưng, không thể nằm trên ghế gỗ dưới phòng khách được. Anh bật đèn, lật đật chạy xuống thì không thấy vợ đâu.

Có tiếng nức nở ngoài sân, anh toát hết mồ hôi chạy ra thì thấy vợ đang ôm lấy chai rượu mà khóc lóc. Anh vội vàng lay vợ rồi định bế cô vào trong thì cô đẩy anh ra, quát to:

– Anh tránh ra! Anh có yêu thương gì tôi nữa đâu mà!

– Em say rồi, ngồi đây gió cảm lạnh thì sao? Vào nhà với anh!

– Không! Tôi không vào! Anh có thiết tha gì vợ anh đâu, đừng có giả vờ giả vịt nữa!

– Ai bảo anh không thiết tha gì?

– Thế anh để mặc tôi cả ngày hôm nay có cần biết tôi thế nào đâu. Tin nhắn không gửi, điện thoại không gọi, về nhà thì không nói một câu. Ban nãy tôi lên phòng thấy anh ngủ trương bụng lên rồi. Đấy, chồng thế đấy.

Anh thở dài vài bận nữa rồi lấy hết sức bế thốc vợ lên, mang vào phòng. Cô vẫn khóc như trẻ con, còn sì mũi lung tung hết vào áo anh nữa. Anh lấy giấy lau cho cô rồi vỗ về:

– Anh xin lỗi, là tại anh nghĩ em còn giận nên không dám nói gì. Cả ngày hôm nay em muốn để em thoải mái đi với bạn bè không phải nghĩ đến anh rồi bực tức nữa mà!

– Thế anh nghĩ anh cứ im im là xong chuyện à?

– Ừ anh sai rồi, giờ anh không im nữa đây

Anh lau từng giọt nước mắt trên má cô rồi hôn lên trán, lên mũi cô ngọt ngào. Cô không khóc nữa, cũng hôn lại anh rồi dụi đầu vào gáy anh.

– Lần sau biết em giận thì cứ ôm em thật chặt như này này, đừng có im lặng nữa, em tủi thân lắm.

– Ừ anh biết rồi, nhưng mà em giận thì em có đánh anh không?

– Có đánh… nhưng sẽ đánh không đau đâu…

Anh bật cười, vợ anh đáng yêu thật. Thế là đêm nay vợ chồng anh làm lành, không còn mỗi người quay một bên nữa rồi.

0--1

Liên hệ xóa tin: [email protected]