Kỹ năng bán… thịt

GiadinhNet - Gần nhà tôi vừa có một vụ bán đất kỳ lạ. Mảnh đất gần 100m2 xẹo đuôi lại nằm cạnh ao rau muống nhà chùa vừa được bán với cái giá khó ai tin: Gấp 1,5 lần so với mặt bằng chung.

15.5962
Người mua là một đại gia làm gốm ở Bát Tràng. Người bán, không ai khác đích thị là một ông đồ tể chuyên nghề mổ lợn. Hàng xóm chẳng biết vì sao ông giỏi vậy, chỉ biết từ ra Giêng, vợ và con gái ông đi chợ bô bô kể “tội” bố mình nghiện cờ bạc, có mảnh đất thừa kế gần nhà cũng mang đi gán nợ. Trước đó, ông lên phường cò cưa với anh địa chính, xin được tấm bản đồ quy hoạch mang về treo ở nhà, dùng bút lông tô một đường đỏ đậm con đường đi sát nách nhà ông dù thực tế con đường đi cách đấy phải dăm chục mét. Tiếp đến, ông thuê 2 đứa cháu ngổ ngáo nhất… “chờ lệnh”.

Chiều chiều, ông hàng thịt lại lân la quán nước quanh chợ ngồi hút thuốc lào vặt và “tám” chuyện với mấy bà hàng nước rằng mình vào vận đen, phải gán mảnh đất bờ ao trả nợ. Cứ thế, câu chuyện đỏ đen của ông ngấm dần. Chuyện phải gán đất trả nợ cũng ngấm dần. Cho đến lúc, có những người mua đất xuất hiện. Mà hầu hết người mua đất, khi đến một địa bàn nào đều tìm chỗ dừng chân ở quán nước để lân la tìm hiểu.
 
10 bà hàng nước quanh chợ, đến 9 bà đều kể chuyện ông hàng thịt vỡ nợ đến nơi, đang phải cầm mảnh đất hương hỏa cho chủ nợ. Rồi ông đại gia ở Bát Tràng xuất hiện, cũng vào quán nước, cũng được nghe câu chuyện đỏ đen của ông hàng thịt. Khi đến hỏi mua, ông hàng thịt ngậm ngùi bảo đất đã cầm mất rồi, gạt nước mắt chỉ lên con đường tô đỏ ở tấm bản đồ cùng tờ giấy vay nợ “đảm bảo” bằng mảnh đất.

Người mua kẻ bán chưa cạn tuần trà đã nghe tiếng điện thoại giục nợ inh ỏi rồi hai thanh niên mặt mũi bặm trợn xuất hiện. Họ mắng nhiếc ông đòi tiền nếu không thì phải trả ngay bằng mảnh đất. Họ hý hoáy tính toán rồi cộng thêm cho ông cả phần “ưu thế con đường sắp mở” nữa là vừa số tiền ông nợ. Ông nhà giàu Bát Tràng sau một hồi cân đong, quyết định mua lại nợ để lấy mảnh đất. Bữa nhận đủ tiền, ông hàng thịt ngả bộ lòng con lợn béo mầm, mời “hai ông chủ nợ” đến đánh chén một bữa túy lúy. Trong bữa rượu ông mới lộ ra rằng, nghề bán thịt dạy ông nhiều điều, đặc biệt là cách để bán thịt bữa chợ chiều ế ẩm. Nếu không tạo cho khách hàng một niềm tin họ được mua đồ rẻ thì kể cả có bán rẻ họ cũng tưởng là đắt. Ông đã áp dụng kỹ năng bán thịt đó vào bán mảnh đất ế ẩm nhà mình vậy.

Cuối buổi nhậu, ông mở tủ lấy ra hai cọc tiền dúi vào tay hai thanh niên: “Chú cho chúng mày mỗi đứa 10 triệu, còn 10 triệu này, mang ra mấy bà hàng nước mà… ghi đề. Không ghi đề thì đi chơi chứng khoán vậy”.
 
 Tường Minh
0--1

Liên hệ xóa tin: [email protected]