Nếu chợt nhớ mùi lẩu rắn hổ hành hầm sả với giá bình dân nghe cồn cào cả bụng và ký ức mới nguyên, thì phải lên quán rắn Sanh Đại tận chợ Võ Thành Trang. Thời buổi này, rắn khó mà có giá bình dân, tìm được mới ghê.

Sanh Đại nằm trong một hẻm lớn bị kẹp giữa hai con đường Cách Mạng Tháng 8 và Cộng Hòa. Hẻm này đối diện chợ Võ Thành Trang, Tân Bình.

Đằng Sanh Đại có nhiều cái cho bạn lựa chọn. Đi vài ba người, thì gọi nguyên con rắn chừng một kg yêu cầu nấu ba hoặc bốn món. Nấu ba thì món chủ lực còn nhiều thịt.

Chủ quán cũng sẽ bắt rắn cân và lau chùi trước khi biểu diễn mổ con rắn lấy huyết pha rượu, mật và tim cho khách làm trước.

Món đầu tiên là lòng rắn xào. Rồi gỏi hoặc xào, rồi hầm thuốc bắc, cháo đậu xanh kết thúc bữa.

Nhưng đáng nói nhất vẫn là lẫu rắn hầm sả, ăn với mồng tơi. Ông Sanh chủ quán cho biết: đã thử hết các thứ rau đi chung với rắn hầm sả, chỉ có mồng tơi là hạp.

Giở nắp lẩu mùi sả ngất ngát như nồi xông. Miếng thịt rắn chín tới độ ăn còn sựt sựt chấm với nước mắm nguyên chất với ớt bột đơn giản nhưng lại ngon.

Một cái lẩu thêm một lần châm thịt rắn và hai lần châm rau là đủ cho hai người có một buổi chiều trọn vẹn.

Sanh rắn tự dựng ra một gam công thức riêng cho quán, sau khi đi nhiều nơi ăn thử các món con giáp thứ sáu, và vốn là dân sành ăn, nên cái gam công thức của ông gây nhớ cho nhiều người dù đường xa.

Tự dưng thèm con cá biển tươi giá bình dân thì chịu khó chạy ra tận Kim Dung gần Chùa Một Cột Thủ Đức. Quán có nhiều thứ nhưng đáng khoanh lại nhất là món lẩu cá mao nấu ngót.

So với những loại cá khác, cá mao đang bơi tung tăng trong nước giá vừa phải lại dai thịt. Chỉ cần thật nhiều cà chua cho vào nước lèo, nêm nếm vừa ăn với hành củ và cá là đủ cho một buổi chiều lạnh mặt trời muốn ngủ hồi nào cứ tự tiện.

Hai người một con chưa đã thì gọi thêm con nữa. Một nhát vợt là có ngay.

Nhưng thèm cá biển nướng thì phải đi nơi khác: Biển Xanh đầu đường Nguyễn Đình Chiểu và món cá bò da nướng muối ớt chấm muối hột ớt chanh độc quyền.

Cá ở đây tươi, thịt ngọt. Mùi nướng thơm, ướp muối ớt dân dã, làm cho người ăn ăn lại cả những hoài niệm về một góc quê nào đó.

Cá bò da với dân biển cũng như cá kèo với dân miệt kinh nước, một thứ cá lọ lem, nhưng lên đến Sài Gòn bỗng cao sang lên hẳn. Giống như công chúa Bokassa xứ Trung Phi một thời ở Việt Nam phải đi ở mướn, gánh nước thuê.

Tiết canh dê của Bảy Hồng cũng là một trong những thức ngon của Sài Gòn. Ảnh Quang Tâm

Biển xanh còn một món rất đổi nha trang, hơn hẳn quán tự xưng là Gỏi cá Hà Ra. Cá mai vào mùa ở vùng biển, nhất là Nha Trang rất rẻ, thường là món ăn gia đình. Cầu Hà Ra có quán gỏi nổi tiếng, nên phiên bản được đưa vào Sài Gòn.

Cá chặt đầu, moi ruột, bóc xương sống và làm chín bằng dấm hoặc có nơi bằng nước trái chùm ruột, rắc đậu phọng giã dập rang hơi khét một chút, cuốn bánh tráng chấm với nước chấm đặc hiệu.

Món ăn này làm nên diện mạo ẩm thực của một vùng, chứng tỏ nó có ngôi vị. Nhưng cá mai Biển Xanh không thể nào bằng cá mai ở Hà Ra, xứ nằm gối đầu lên vùng nguyên liệu.

Cũng là cá nhưng cá nước ngọt, sống tận những vùng suối nước đầu nguồn, nướng ăn thơm ngon béo không chịu được là cá chình.

Cá chình bắt ở suối lên thịt ngon đến nhức nhối. Nhưng phần lớn loại cá bắt này đã đi sang Trung Quốc, đổi lại một số quán sử dụng nguyên liệu chình nuôi công nghiệp do Trung Quốc bán sang.

Ở Tân Châu, An Giang, cũng có một số hộ nuôi cá chình lồng được dân miền Trung cung cấp giống và bao tiêu. Nhờ những lồng này mà bọn trẻ bán được ốc bươu vàng có đồng ra đồng vào.

Cá chình ngon phải tìm đến trăng vàng ở Thanh Đa. Con chỉ bằng một nửa chình đầu nguồn nhưng thịt cũng vào hạng khá.

Ướp muối ớt, bó lá chuối mà nướng thì cũng vừa ngon vừa gợi không thua gì cá bò da Biển Xanh. Đôi khi ăn mà tiếc là họ không quấn thêm một ít lá gừng.

Cá đồng mà xa lá gừng thì cũng giống như cô nàng đẹp mà thiếu cái má lúm.
Ngữ Yên