Tuyệt chiêu của dâu đảm

Bà Bình nhìn các con vui vẻ, hòa thuận, biết san sẻ, giúp đỡ nhau thì thầm khâm phục con dâu. Vi không chỉ đảm đang mà còn có tài thuyết phục. Cô không thuyết phục bằng cái thế của người trên mà bằng tấm lòng của người chị.

15.6013


Từ ngày Vi đảm nhận việc nội trợ, cả nhà có sự thay đổi đến kỳ lạ
Hải có 1 cậu em trai và 1 cô em gái. Cậu em trai vừa ra trường, cô em gái út đang học lớp 12. Nhà Hải có người giúp việc nên Vi không phải làm gì. Có hôm đi làm về thấy chị giúp việc vẫn ngổn ngang cơm nước, Vi xắn tay áo định giúp chị thì mẹ chồng gọi lên bảo: “Con cứ để cô ấy làm, mình bỏ tiền thuê người giúp việc mà lại phải làm thì thuê làm gì…”. Cũng với cách nghĩ ấy nên em gái Hải cái gì cũng gọi cô Hảo ơi, cô cho cháu cốc nước, cái áo sọc của cháu đâu, giày của cháu cô đã đánh xi chưa, cô có thấy cái bờm đỏ của cháu không… Cậu hai cũng vậy, sáng ngủ dậy chẳng gấp chăn màn, cứ thế là đi, đến cái quần lót tìm không thấy cũng hò cô Hảo. Cả nhà quen với nếp ăn xong là đứng lên để đấy cho người giúp việc dọn, dù chỉ có mình mình ăn, dù chỉ có đôi đũa, cái bát cũng không đem ra chỗ rửa bát.

Vi về làm dâu được một tháng thì cô bàn với mẹ chồng cho người giúp việc nghỉ, cô bảo: Không phải là con tiếc tiền nhưng có người giúp việc trong nhà không thoải mái, với lại cũng để cô út học cách làm nữ chủ nhân, kẻo sau này lấy chồng lại bị nhà chồng chê trách, cũng để cậu hai học cách chia sẻ việc nhà với vợ kẻo sau này bị vợ mắng… Bà Bình nghe con dâu nói giọng mẹ chồng thì tức lắm nhưng cũng cố kìm chế hỏi: “Không thuê người thì con có làm được không, chứ mẹ bây giờ lớn tuổi rồi, không kham nổi việc nhà đâu…”. Vi gật đầu cái rộp, bảo: “Mẹ không phải lo, để con lo…”. Hải lắc đầu chán ngán: “Chả cái dại nào như cái dại nào. Người ta làm dâu chỉ mong trong nhà có người giúp việc để bao nhiêu tội lỗi mẹ chồng có cáu bực thì đổ vào đầu người giúp việc là yên, vậy mà em lại thích ôm rơm cho rặm bụng…”.

Vi đảm đang lắm, cứ tay năm tay mười, từ lúc cô đi làm về đến lúc cô mời cả nhà ngồi vào bàn ăn cơm bao giờ cũng chỉ đúng thời gian chín cơm. Cơm dọn lên là bếp đã sạch sẽ, gọn gàng chứ không như lúc cô giúp việc làm. Ban đầu bà Bình như muốn dạy cho Vi bài học đòi làm nội tướng nên đi làm về là bà vào phòng nghỉ ngơi, để mặc Vi muốn làm gì thì làm. Hải thương vợ nên đành xuống bếp làm cơm với vợ. Vi nấu ăn khá ngon nên hai đứa em cứ tấm tắc, bữa cơm rôm rả hẳn lên. Cậu em vô tư khen: “Chị Vi thật sáng suốt, cho bà giúp việc nghỉ vừa không tốn tiền, cả nhà lại được ăn ngon…”. Được vài hôm, ăn cơm xong, Vi hô: “Bé út ít đi rửa bát nhé, để chị lau nhà”. Cô út thấy chị dâu nấu cơm, rồi dọn dẹp, bây giờ lại lau nhà thì chẳng thể từ chối mặc dù chán lắm.

Cậu hai thấy chị dâu chưa tắm táp gì, vừa ăn xong đã cầm cây lau nhà hô: “A-lô, a-lô, đến giờ cấm vận rồi, ai ngồi đâu thì ngồi yên đấy nhé, nhà khô mới được bỏ chân xuống đất đấy, a-lô, a-lô…”, thì vội vàng bảo: “Chị để đấy em lau nhà cho…”. Bà Bình nhìn các con vui vẻ, hòa thuận, biết san sẻ, giúp đỡ nhau thì thầm khâm phục con dâu. Vi không chỉ đảm đang mà còn có tài thuyết phục. Cô không thuyết phục bằng cái thế của người trên mà bằng tấm lòng của người chị.

0--1

Liên hệ xóa tin: [email protected]