Bài học quý nhất

Ông là người vĩ đại nhất đối với tôi. Tôi coi ông là thần tượng, từ cách sống đến cách nghĩ, cách làm. Ông đã bước vào tuổi 80, thế nhưng ông vẫn khỏe và chuyên cần như một người còn sung sức.

15.5958
Ông chuyên cần đọc báo, ông chuyên cần dạy con cháu những điều lễ nghĩa và truyền thống của gia đình. Và đặc biệt ông vẫn chuyên cần... viết nhật ký mỗi ngày. Cuốn nhật ký thời trai trẻ, ông ghi lại một thời máu lửa của ông và của dân tộc. Mỗi lần tôi đọc đều thấy hổ thẹn và muốn làm một điều gì đó như ông. Cuốn nhật ký của 30 năm trước đây - kể từ sau ngày giải phóng - ông ghi lại những niềm tin và trăn trở của cái thời mà ông vẫn thường nhắc chúng tôi “phải ăn bo bo để sống cháu à”. Đó là cái thời mà mỗi lúc giở trang nhật ký ra tôi nghe như có cái mùi mằn mặn của nước mắt lẫn niềm tin của ông: “Thế mà vẫn học nên người, vẫn làm việc và khát khao”. Còn cuốn nhật ký của hôm nay ông viết về những gì mà một đời người biết, một đời người chiêm nghiệm. Ông nói: “Cuốn nhật ký này ông dành cho cháu - cái tuổi 20 trong sức trẻ của mình phải làm cho dân tộc cũng trẻ như thế”.

Tuổi 80 - cái tuổi mà chỉ cần một chút trái gió trở trời là khó ở và cũng có thể bỏ con cháu mà đi. Nhưng ông không ngại điều đó, bởi vì “là người ai cũng chết, điều cốt yếu là sống cho ra con người chứ không phải sống thật lâu”. Bài học ấy với tôi có lẽ là bài học quý nhất.

MẠNH KHÔI
0--1

Liên hệ xóa tin: [email protected]