Phụ nữ ơi! Hãy hy sinh theo cách khác đi!

(Webphunu.net) - Tôi thương nghe những câu chuyện vè đức hy sinh của phụ nữ ngày xưa, nhưng đi kèm với nó cũng có không ít những tiếng thở dài: "Giá mà hồi còn trẻ, mình như thế này... thì..."

15.5832
Từ ngàn năm dưới lũy tre làng, “con trâu đi trước, cái cày theo sau” người ta đã mặc nhiên thừa nhận rằng, ngay từ khi cất tiếng khóc oe oe thì thân phận của người phụ nữ đã gắn chặt với hai từ “hy sinh”. Sự hy sinh vô bờ bến ấy đến nay vẫn còn ràng rịt bám theo tưởng chừng như có lúc khiến đôi chân họ quỵ xuống. Lo cho chồng con? Đúng rồi. Nhưng còn mẹ già, em dại thì sao? Cũng phải lo tất. Tất cá mọi gánh nặng đổ hết lên vai phụ nữ. Người nào làm không tốt sẽ bị đánh giá là thiếu công, dung, ngôn hạnh..., thiếu những quy chuẩn của người phụ nữ truyền thống, rồi họ bị người đời nói xyz... Người xưa dạy đó là sự hy sinh cao cả, hạnh phúc của hy sinh hay hy sinh trong hạnh phúc!
 
Thế nhưng, trong thời đại nay sự hy sinh ấy có cần phải được biểu dương mãi không? Tôi nghĩ là không nên. Phụ nữ ngày nay tiếp tục hy sinh vì những lí do từ ngàn kiếp truyền lại thì họ thật là ngớ ngẩn. Bởi các bạn thử nghĩ xem,  ai là người luôn kêu gọi người phụ nữ hãy cứ tiếp tục “hy sinh”, đó chỉ là sự ích kỷ của phái mạnh những muốn đè nặng âu lo trên vai em gầy guộc nhỏ” mà thôi. Tục ngữ Việt Nam có câu “Đời cua, cua máy; đời cáy, cáy đào”. Sao cứ phải buộc người chị, người mẹ trong gia đình phải đứng ra gánh vác hết tất tần tần mọi chuyện? Vô lý quá. Tại sao người vợ phải lo cho chồng con rất mực thủy chung, đầu tắt mặt tối đến nỗi không còn lấy giây phút nào dành cho riêng mình? Như thế chồng sẽ yêu hơn, sẽ cưng hơn, sẽ chiều chuộng hơn và cũng sẽ “biết ơn” nhiều hơn?


Phụ nữ đừng vác hai chữ hy sinh lên vai rồi tự làm khổ mình. Ảnh minh hoạ
 
Nhầm.
 
Đàn ông chỉ là cậu trẻ con lớn xác dù thông minh, dù tài năng, dù gì đi nữa thì họ cũng có một khiếm khuyết “đáng yêu” là ưa cái “lạ”. “Của lạ bằng một tạ đường phèn”. Cái lạ ấy chắc gì đã hơn vợ mình, nhưng nó lại thơm tho hơn, chưng diện hơn, nhan sắc hơn, trẻ hơn và quan trọng nó lạ lẫm hơn. “Trắng da vì bởi phấn dồi” nên có thể trong phút chốc nào đó họ quên béng đi hình ảnh tảo tần của vợ, quên luôn cả những cái gọi là hy sinh mà người vợ đã làm trước đó.
 
Thêm vào đó, nếu các đức ông chồng ngoài đi ngoại tình còn về bạo hành vợ, bồ bịch bên ngoài, thì người vợ cũng phải cúi đầu chấp nhận. Hy sinh ấy có được tính là một hạnh phúc không?
 
Cho dù người đàn ông không lăng nhăng đi nữa, theo tôi, sự hy sinh ấy cũng không cần thiết. Khi người đàn bà quá chu toàn, lập tức người đàn ông sẽ trở nên ỷ lại và nuôi dưỡng một suy nghĩ hết sức gia trưởng: đã là vợ thì phải có trách nhiệm lo cho chồng, nhà chồng! Nếu người vợ vừa há mồm ra: “Cả đời tôi hy sinh cho anh…”. Chưa kịp nói hết câu đã nghe tiếng cười mỉa mai đến trơ trẽn và tàn nhẫn: “Ai buộc cô phải hy sinh?” Nghe mà đau. Mà xót.
 
Nghĩ thương các bà các cô lâm vào hoàn cảnh ấy, nhưng ngẫm lại thì thấy tất cả chỉ tại họ mà thôi. Cái thiếu sót lớn nhất là tại họ ngu ngơ tin vào phẩm hạnh “hy sinh” mà phe đàn ông thời phong kiến đã áp lên vai phụ nữ.
 
Cái lỗi thứ hai là nhiều người trong họ (xin nói rõ là tôi không vơ đũa tất cả), chọn hy sinh là vì nó dễ hơn “tự đấu tranh”.
 
Vâng, họ phải tự ý thức sự tự do cá nhân khi song hành cùng người đàn ông trên trái đất này. Đừng bao giờ mong đợi sự thay đổi ấy từ các đấng “râu hùm, hàm én, mày ngài”. Phải chính người phụ nữ, tự họ “giải phóng” thân phận mình. Đừng quên, sự tự do không đi cùng yếu đuối.


Thay vào đó, học hãy biết yêu chính bản thân mình. Ảnh minh hoạ
 
Chị em đừng tự biến mình thành thứ công cụ mang tên Người- Hy- Sinh!
 
Mình sống trước hết là vì bản thân mình, chứ không phải vì chồng, vì con và lại càng không phải vì để được tiếng là đảm đang, ngoan ngoãn. Vì phụ nữ càng hy sinh bao nhiêu, càng đảm đang bao nhiêu thì chồng họ lại càng ỉ lại bấy nhiêu và coi đó như là trách nhiệm, nghĩa vụ của người vợ phải thực hiện.
 
Tôi nghĩ rằng, những người đàn ông thực sự yêu vợ, thương vợ là những người biết san sẻ mọi việc cho vợ và sẵn sàng làm mọi việc để cho vợ được hạnh phúc mà không cần phải đòi hỏi sự hy sinh ngược lại. Còn những người lúc nào cũng chỉ đòi hỏi sự hy sinh của vợ thì chỉ là dạng ích kỷ, nhỏ nhen.
Kim Anh sưu tầm và tổng hợp


0--1

Liên hệ xóa tin: [email protected]