Ở người có tuổi, bệnh thường là viêm phế quản mạn tính chuyển sang giai đoạn phổi tắc nghẽn mạn tính. Bệnh này có đặc điểm là ho vào buổi sáng, dai dẳng, ho ngày càng nhiều. Bệnh nhân khạc đờm, đờm không nhiều, nếu có thêm giãn phế quản thì nhiều. Khó thở xuất hiện muộn, nhưng là dấu hiệu có tính chất đặc trưng của bệnh. Lúc đầu khó thở ít, khó thở khi gắng sức, sau trở nên thường xuyên.
Bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính phải điều trị lâu dài. Thuốc gồm: thuốc giãn phế quản (theophillin, bricanyl), thuốc có corticoid dạng uống, dạng hít, thuốc làm loãng đờm, tiêu đờm. Giai đoạn cuối cần thở ôxy dài hạn tại nhà. Nếu có đờm đục thì nên dùng một đợt kháng sinh.
Bên cạnh việc dùng thuốc, cần làm các động tác vỗ rung lồng ngực để đờm thoát ra được nhiều; tập thở để phục hồi chức năng hô hấp. Tốt nhất là cháu nên đưa cha đi khám chuyên khoa hô hấp ở một bệnh viện gần nhất.