Ngày thường cũng “cháy”!
“Hà Nội bây giờ khách sạn, nhà nghỉ tốc độ phát triển chắc chỉ thua nhà trọ sinh viên thôi. Bước chân ra khỏi nhà là gặp khách sạn, nhà nghỉ. Khiếp thật” – cô bán nước cạnh bến xe Giáp Bát cười, bắt chuyện khi thấy chúng tôi bàn tán về dịch vụ đang “tăng trưởng chóng mặt” này.
Rồi cô tặc lưỡi: “Mà đã có khách sạn, nhà nghỉ thì kiểu gì cũng có các dịch vụ từ A đến Z phục vụ các thượng đế. Nào là massage, đấm bóp, tẩm quất, spa, rồi thì cả “chân dài” nữa”.
|
Nhà nghỉ treo biển "Hết phòng" để đỡ bị khách làm phiền. (Ảnh: Cẩm Quyên) |
Quả đúng là vậy. Dạo khắp Hà Nội từ những cung đường như Phạm Văn Đồng, Hoàng Quốc Việt rồi đường Bưởi, Nguyễn Trãi, khu Đầm Trấu (phường Hai Bà Trưng), đường Kim Đồng, Phố Vọng tới các bến xe như Mỹ Đình, Giáp Bát, Lương Yên, Gia Lâm đầu thấy những nhà nghỉ nằm san sát nhau với vô số biển hiệu, lời chào mời níu kéo người đi đường đến hoa mắt.
Bến xe Giáp Bát một ngày giữa tuần,cuối tháng 3. Trong vai những người mới đi Nam về, tính về Phú Thọ nhưng muộn giờ nên đành phải nán lại qua đêm, PV đã được chứng kiến sự sôi động của dịch vụ nhà nghỉ quanh khu vực này.
“Bọn em hết phòng VIP rồi. Nhàng nhàng cũng kín, chỉ còn “thường thường bậc trung thôi” – cô gái tiếp chúng tôi tại nhà nghỉ T.L vừa đon đả mời khách, vừa buông lời giễu cợt.
"Phòng VIP là bao nhiêu, phòng nhàng nhàng rồi thường thường giá bao nhiêu?". Lại một nụ cười tươi, bằng một ngôn ngữ rất thông dụng của giới trẻ hiện nay, cô gái cho biết: “Ở đây bọn em có các phòng 50k, 60k, 70k, 80k, tốt nhất là 100k, 120k, 150k. (k ở đây là ngàn-NV). Nhưng giờ chỉ còn phòng 70k thôi”.
"Mới chưa đến 8h mà đã hết phòng à?" - Tôi chậc lưỡi: "Có người đặt hết rồi sao? Nhà có bao nhiêu phòng?"
"12 phòng tất cả. Anh thông cảm. Các anh có xem phòng thì em dẫn lên. Mà đấy là còn ngày thường, chứ cuối tuần hoặc dịp lễ, Tết anh tới có khi còn cháy, chả có đâu mà thuê!” – cô gái nguýt ngoa, bồi thêm mấy câu nữa.
Ghé sang nhà nghỉ H.M cạnh bên, tình hình cũng tương tự. Lại “cháy” phòng, chỉ còn loại “bình dân”. Phòng loại này giá có thấp hơn bên nhà nghỉ H.L 10.000 đồng.
Tuy nhiên, phòng chỉ đủ kê một giường nhỏ, vẫn may là còn lối đi. Giường nằm đệm mút tồi tàn, đã rách. Phòng không có ti-vi và được ngăn cách với phòng bên bằng một tấm gỗ mỏng, đập vào rung ầm ầm. Mới bước vào đã đủ thấy ngột ngạt, khó chịu.
Dù trong phòng đã dán nội quy nhà nghỉ, trong đó có điều khoản: Cấm chứa chấp và thực hiện các hành vi mua bán dâm; tàng trữ, sử dụng chất ma túy nhưng khi được hỏi: “Anh dẫn theo người yêu (mà cũng có thể không phải người yêu) thì vẫn vào được chứ?” – cô này cười tươi, gật đầu đánh rụp một cái, tỏ vẻ đồng ý.
|
Chỉ trong con ngõ nhỏ số 80 trên đường Trần Duy Hưng đã có vài chục nhà nghỉ với đủ loại dịch vụ “gia tăng” đi kèm. (Ảnh: Quang Văn) |
Độc chiêu mời khách
Vì nằm sâu bên trong đường chính, nên để có nhiều khách vào, các chủ nhà nghỉ ở đây thường xuyên bố trí “các em xinh tươi” ra chào mời khách. Theo ghi nhận của chúng tôi, hiện ở bến xe Giáp Bát tối nào cũng có 5-7 cô như thế “đứng đường tìm khách”.
Các cô tuổi đời từ 20-23, mặt mũi xinh xắn, đứng ngồi trên những chiếc xe máy thành một hàng, chỉ chờ có người là lao tới mời chào. Sẵn xe, khách nào có nhu cầu là các em đèo đi liền, kẹp 3-4 vô tư: “Chúng em có tính tiền ngồi đâu mà các anh sợ nhỉ!?” – một cô trêu đùa. Cũng chính bởi cái dáng ưa nhìn, lại cứ đứng đường vẫy khách nên các cô “thường bị người ta hiểu nhầm là gái làng chơi”.
Sau khi một chiếc taxi vừa dừng lại, người khách trong xe ngó đầu ra gọi một cô lại, chắc tính “hỏi giá” nên bị em này chửi cho tới tấp rồi bỏ đi thì tôi tới. Chưa kịp hỏi han gì thì cô này đã vội lên giọng: “Đây chỉ có nhà nghỉ thôi. Không có gái đâu. Mà trông cái mặt thế kia thì chắc không phải hỏi gái rồi”.
Cũng may, cô bên cạnh đỡ lời cho tôi: “Ôi, em xin lỗi. Có phải anh hỏi lúc nãy không. Em xin lỗi anh nhé”.
“Bọn em ở đây là làm thuê hết. Em quê Yên Bái, làm ở đây được 2 năm rồi. Tháng được chủ trả cho 1,5 - 2 triệu” – mới 20 tuổi nhưng H. ăn nói khá chững chạc, mái tóc cắt khá kiểu cách, nhuộm đỏ hoe, miệng lúc nào cũng nhóp nhép kẹo cao su. H. cho biết, mấy chị em ở đây thường xuyên bị “người ta hiểu nhầm như thế, nhưng lâu dần cũng quen đi rồi”.
Thuê phòng để “yêu tranh thủ”
Tối, khách đông, “cháy” phòng là một nhẽ. Nhưng ban ngày, nhất là buổi trưa, nhà nghỉ nào cũng tấp nập khách ra vào. “Bây giờ thời buổi hiện đại, yêu người ta cũng tranh thủ, ngủ cũng khẩn trương mà” - một lái xe taxi ngồi uống nước tại khu vực Đầm Trấu (phường Hai Bà Trưng) nói nửa thật nửa đùa. Rồi anh nhanh nhảu tiếp lời: “Cứ kiên nhẫn đợi từ 10h-14h, quanh khu này sẽ có nhiều trò hay lắm đấy!”.
Đúng như lời anh này nói. Chỉ trong khoảng thời gian hơn 3 tiếng từ 10h35 tới 13h35, chúng tôi đã đếm được đến hơn 20 đôi dẫn nhau vào nhà nghỉ ĐH và ĐHII. Những kiểu đến và đi của những cặp đôi này cũng thật có nhiều cách. Kẻ tới trước năm mười phút, người tới sau ngó nghiêng, ngơ ngác tý rồi phóng vội vào trong nhờ cất xe giùm.
Có đôi thì kẻ vào khách sạn lối này, người vào theo lối bên kia (nhà nghỉ này có 2 mặt tiền-NV). Có đôi đi taxi tới, có người thì đi bộ. Thú vị là có cô còn mang theo cả bánh mỳ bọc giấy báo theo. Độ tuổi nhiều nhất của các cặp đôi vào nhà nghỉ buổi trưa từ 27-35, cũng có đôi trông khuôn mặt cũng ngót nghét ngoài 40 tuổi. Cá biệt, có đôi có lẽ đã xấp xỉ 50 tuổi.
Tựu chung ở các cặp đôi này là áo quần rất chỉnh tề. Họ có lẽ đa phần là khách quen bởi bãi đỗ xe ở mãi trong nhà, lối lên rất cao, song hầu hết đều tự nhiên, thoải mái phóng thẳng xe vào trong, họa hoằn mới có người dừng xe để nhờ hai cậu bé “gác cổng” đẩy lên giúp.
Thấy chúng tôi ngồi uống nước phía trước nhà nghỉ không xa, lúc đầu bà chủ và hai cậu bé có vẻ không chú ý lắm. Tuy nhiên, đến 12h15 vẫn thấy hai kẻ lạ mặt ở đó, họ đâm nghi, cứ đi ra lại đi vào, mắt không quên đảo sang xem động thái của chúng tôi như thế nào.
12h50, một người đàn ông tuổi đã ngoài 50 chạy chiếc Wave RS đỏ lao thẳng vào nhà nghỉ. Bà chủ quán đon đả đỡ xe, rồi bảo hai cậu bé để vào chỗ cho ngay ngắn. Người đàn ông ghé tai nói nhỏ gì đó với bà chủ.
Sau khi ông này lên phòng, bà chủ vội vã đi bộ ra ngoài. Lát sau về lại lấy xe máy lao đi. Khoảng hơn 10 phút sau, một chiếc xe taxi dừng trước nhà nghỉ. Mở cửa bước ra là một cô váy đỏ, tuổi còn rất trẻ.
“Ôi, toàn là nhân viên, công chức giới văn phòng cả đấy!” – G. một tay “sành” về “mấy khoản nhà nghỉ” cho chúng tôi hay: “Phòng ở đây có nhiều loại lắm, thuê theo giờ thì 50.000 đồng/2 tiếng và 10.000 đồng cho mỗi tiếng tiếp theo. Thuê cả ngày đêm thì dao động từ 150.000 đồng – 220.000 đồng. Mà nếu có “hàng” (gái gọi-NV) thì phải thật là quen thì người ta mới “giúp” đấy, chứ đâu phải là muốn là có đâu nhé!”.
Theo Vietnamnet
Báo Gia đình và Xã hội cập nhật tin tức trong ngày liên tục, mới nhất