Lão nông nổi tiếng với “mái tóc rồng” kỳ lạ

Ở huyện Tiên Du (Bắc Ninh), lão nông Nguyễn Văn Long là người nổi tiếng nhất. Cách đây hơn 10 năm, mái tóc của lão bỗng “biến thiên” lạ kỳ. Tóc dài ra rất nhanh rồi bệt vào nhau thành một cục trên đỉnh đầu.

15.5911

Tên Long ứng với con rồng nên lão tự hào mà gọi bộ tóc kỳ dị của mình là “mái tóc rồng”.

 

“Một đêm đang lúc nửa mơ, nửa tỉnh thấy có cậu bé đưa tay sờ mái tóc từ phía sau gáy. Từ hôm đó mái tóc cứ bết lại và dần dần thành búi trên trán”. Lão Long bắt đầu câu chuyện về “sự tích” mái tóc rồng của mình.

 

“Long tiên”

 

Lão Long, nhà ở thôn Duệ Đông, thị trấn Lim. Nhờ sự nổi tiếng của lão nên khi chúng tôi hỏi đường về nhà lão thì từ cụ già cho đến đứa trẻ đều chỉ rành rành. Ngày mái tóc mới bết lại cùng câu chuyện kỳ lạ trong giấc mơ của lão đã thu hút được rất nhiều người hiếu kỳ đến xem.
 

Lão nông Nguyễn Văn Long với mái tóc rồng kỳ lạ

 

Ngôi nhà nhỏ của lão nằm sâu trong ngõ. Đã ở cái tuổi “thất thập xưa nay hiếm” nhưng nước da lão đỏ au như gà chọi. Lão có khuôn mặt hiền từ như ông Bụt, đôi mắt sáng trong. Râu tóc lão bạc trắng như cước. Trông lão đẹp như một tiên ông.

 

Chẳng thế mà khi tôi hỏi thăm vào nhà lão, mọi người hỏi lại: “Vào nhà lão Long tiên à?” Cái biệt danh “Long tiên” thật đúng với vẻ bề ngoài của lão. Thế nhưng, với tôi ấn tượng nhất khi nhìn lão là mái tóc kết thành búi chẳng giống bất kỳ ai trên thế gian này.

 

Lão Long hóm hỉnh mà khoe rằng: “Tóc tớ là tóc rồng chứ không phải là mái tóc của người bình thường đâu nhé”.

 

Mái tóc... trời cho

 

Lão Long không chỉ có dáng vẻ đẹp và hiền lành như ông Bụt, lão còn là người rất gần gũi và hào sảng. Mới gặp khách lạ nhưng với lão cứ như người thân quen từ lâu lắm. Chuyện đông tây kim cổ lão đưa ra kể tuốt.

 

Riêng về mái tóc, lão Long vẫn nhớ lắm sự tích ra đời của nó, lão kể: Năm 1994, lúc đó đang là mùa hè nóng nực, tự nhiên lão muốn hành trình về đất Phật Yên Tử (Quảng Ninh).

 

Sau chuyến đi ấy, tự dưng lão không muốn cắt tóc. Lão cũng không thể giải thích được vì sao sau ngày đi lên Yên Tử về lão lại “ngại” cắt tóc đến thế. Chẳng có sự liên quan nào trong câu chuyện đó nhưng kể từ chuyến đi đó về mái tóc cứ ngày một dài dần ra và lâu dần lão “quên” mất cả việc phải đi cắt tóc.

 

Để riết mãi thành quen. Mấy năm đầu mái tóc của lão thả xuống vai như mái tóc của một thiếu nữ. Rồi dần dần, mái tóc của lão cứ bết lại và trên trán phía đỉnh đầu tóc dính vào nhau thành một lọn tròn. Lọn tóc đó cứ lớn dần lên và dài ra dù nhìn bề ngoài tóc có màu vàng trong như tóc chết.

 

Gỡ ra chẳng được, chải cũng chẳng xong và cứ thế lão mặc cho tóc phát triển tự nhiên. Lão bảo rằng, mái tóc lạ đó không phải ai cũng có được, âu cũng là... mái tóc trời cho.

 

Sau 15 năm, mái tóc của lão biến thiên qua nhiều hình dạng khác nhau. Khi được duỗi ra trông chẳng khác gì một con rắn hổ mang. Thế nhưng, nếu gấp khúc rồi buộc lại trên đỉnh đầu thì mái tóc này chẳng khác gì đầu của một con rồng đang trong tư thế ngẩng mặt bay lên trời.

 

Mái tóc của lão Long dài chừng 1m, chiều ngang đoạn lớn nhất 20cm, đoạn nhỏ nhất cũng tới 8cm. Vì quá dài nên lão thường xuyên phải gấp lại buộc thành một chỏm lớn trên đỉnh đầu trông như đầu rồng hướng lên trời.

 

Theo Quỳnh Ngọc
Khoa học & Đời sống

0--1

Liên hệ xóa tin: [email protected]