'Nghệ thuật moi tiền' khách ở Thái Lan

Trở về từ Thái Lan đã hơn nửa tháng, song “nghệ thuật” làm du lịch của người Thái vẫn khiến cho tôi phải suy ngẫm.

0

Ngoài cảm giác như là "toàn dân" họ làm du lịch thì phải kể đến những hình thức mà tất cả các điểm du lịch kết hợp mua sắm, quảng bá cho một sản phẩm cực bài bản đã khiến du khách không ngần ngại rút ví. Bên cạnh đó cũng có những "chiêu" làm tiền mà người đi du lịch Thái Lan nên biết để tránh không bị "điều khiển".

  • 1

    Thực dụng và... chơi đẹp

    Ngay sau khi du khách đặt chân lên đất Thái Lan, bắt đầu bước vào hành trình khám phá trên xứ sở Chùa Vàng, đồng nghĩa với việc có thể phải móc ví chi trả bất kỳ lúc nào, thời điểm nào.

    Người Thái làm du lịch không phụ thuộc nhiều vào điều kiện thiên nhiên ban tặng, ngoài các danh lam thắng cảnh tự nhiên có sẵn, tất cả các điểm du lịch hút khách đều do bàn tay con người kiến tạo, từ cơ sở vật chất đến các dịch vụ giải trí. Có những địa điểm như Làng văn hoá Noong Noc rộng tới 8 ha, thì tất cả các loại hình từ dịch vụ, tới sân khấu, khu mua sắm đều do con người kiến tạo.

    Hay như công viên Safari World, đây có thể coi như là một "thiên đường" của các loại thú hoang dã được nuôi trong một vùng đất rộng mênh mông. Đi trên ôtô có muốn thăm thú, ngó nghiêng tất cả mặt bằng rộng của nó cũng phải mất hàng tiếng đồng hồ chạy xe.

    Thông tin về công viên này khá thú vị: nó hoàn toàn do tư nhân bỏ tiền ra thiết kế, xây dựng và tổ chức vận hành. Ở đây có rất nhiều loại thú quý hiếm và lạ lùng nhưng lại rất thân thiện với khách du lịch nên ôtô có đi sát chúng cũng chẳng buồn bỏ chạy.

    Theo lời một người dân bản địa, Safari World đã xây dựng cách đây mấy chục năm, và thời điểm đó số tiền "rót" vào đây lên tới gần 100 triệu USD. Họ tổ chức được rất nhiều trò giải trí đi kèm như ở khu vui chơi giải trí liền kề du khách được thưởng thức các tiết mục biểu diễn của cá heo thông minh, xem hải cẩu làm xiếc, ... 


    Góc vườn thú Safari. 

    Ở góc độ nhiếp ảnh mà nói thì phải công nhận các tay máy này lấy góc độ và thần thái của du khách cực nhanh. Họ cứ tự nhiên chụp ảnh du khách, rồi sau đó in nhanh ra, gắn ảnh lên đĩa sứ, bát sứ hoặc các tấm bưu thiếp rồi khi du khách quay lại tự tìm ảnh, hoặc được đưa tận tay.

    Tất nhiên là bạn sẽ phải trả tiền nếu bạn lấy ảnh và bạn không lấy ảnh cũng không sao. Giá cho mỗi tấm ảnh gắn trên đĩa sứ, hoặc nhựa từ 100 baht (đơn vị tiền tệ của Thái, khoảng 70.000 VND-PV) đến 150 baht.

    Chỉ cần một nửa khách lấy ảnh là họ đã quá lãi. Bởi những bức ảnh đó chỉ là cắt, dán lên đĩa sứ, nhựa chứ không phải hình của bạn được in phun lên các sản phẩm này. Nếu bạn không lấy ảnh, thì ảnh đó sẽ được bóc ra và dán ảnh của du khách khác.

    Một điều tưởng như "nhỏ" nhưng không kém phần quan trọng mà các điểm du lịch ở Thái Lan đặc biệt chú trọng là... nhà vệ sinh. Gần như lúc nào trong nhà vệ sinh cũng có một lao công cần mẫn làm việc. Việc làm hài lòng đến từng tiểu tiết khiến cho du khách luôn có ấn tượng mạnh mẽ về sự thực dụng nhưng cũng biết "chơi đẹp" của những người làm du lịch Thái Lan!

  • 2

    Đọc vị những chiêu “làm tiền” du khách

    Ở Trại rắn nằm cách Thủ đô Bangkok chừng 20 km: sau màn biểu diễn bắt rắn độc bằng mồm, du khách sẽ được đưa vào một phòng giới thiệu sản phẩm và được nhân viên ở đây hướng dẫn công năng của các loại thuốc làm từ nọc rắn. 


    Khách du lịch chụp ảnh bên ngoài một show diễn thú tại Thái Lan.

    Có rất nhiều công dụng mà du khách phải choáng váng bởi loại thuốc được quảng cáo như thần dược này. Tuy nhiên giá của các sản phẩm này rất đắt. Một lọ bé xíu đã có giá từ 2 đến 3,5 triệu đồng. Hầu hết những chiêu "quảng bá" này đều nhằm vào tâm lý của chị em là muốn mãi mãi tươi trẻ, nên hầu hết các quý bà đều vui vẻ dốc hầu bao.

    Điều đặc biệt nhất ở Trại rắn này chính là việc nhân viên tư vấn nói tiếng Việt sõi như một người Việt Nam thực thụ. Người Thái phân chia ra từng đoàn du khách để phục vụ họ bằng chính ngôn ngữ mẹ đẻ làm mát lòng mát dạ khách thập phương.

    Ở mỗi địa điểm vui chơi, mua sắm, mỗi đoàn do hướng dẫn viên dẫn tới đều có một mã số riêng. Mã số này để du khách vào tham quan, nhưng mặt khác nó chính mà mã số để mỗi khách mua hàng đều được đưa vào danh sách, không lẫn với khách của đoàn khác.

    Thậm chí khi ra đảo san hô ở Pattaya, tham gia trò chơi nhảy dù, hướng dẫn viên bản địa thu của khách 350 baht cho một lần bay, thì chỉ trả công khai cho người cung cấp dịch vụ có 100 baht.

    Đúc rút kinh nghiệm sang Thái Lan, ngoài việc phải tuân thủ nội quy đi theo đoàn, du khách có thể tự mình khám phá các trung tâm mua sắm, có thể trực tiếp đến các địa điểm này và tận hưởng cảm giác trên đất khách.

    Và một phần không kém phần quan trọng là khi mua bán ở Thái Lan, bạn có thể mặc cả y như ở Việt Nam để không bị chặt chém. Và những tư vấn của hướng dẫn viên bạn cũng không nhất thiết phải “tuân thủ” vì họ làm tất cả những điều có lợi cho họ trước tiên.

0--1

Liên hệ xóa tin: [email protected]