Lời cầu hôn bố dành cho mẹ

Khi hai gia đình phản đối, mẹ lặng lẽ buông tay nhưng bố chạy với theo, quả quyết: 'Lấy anh, em nhé! Anh sẽ không để em phải khổ đâu'.

0

>>

Bố mẹ tôi lấy nhau đã được gần 30 năm và hai người chung sống rất hạnh phúc. Bố mẹ là bạn từ thời còn học lớp một, yêu nhau 7 năm từ hồi cấp ba cho đến khi tốt nghiệp đại học, một tình yêu đã trải qua nhiều sóng gió do vấp phải sự phản đối từ hai bên gia đình. Nhưng cuối cùng gạo của hai nhà vẫn được góp lại để thổi cơm chung và hai chị em tôi đã có một gia đình thuận hòa và hạnh phúc.

Hồi ấy, ở một vùng núi nghèo khó, bố mẹ tôi đến với nhau rất tự nhiên, ghét nhau, thân nhau, rồi hiểu và yêu nhau lúc nào chẳng biết. Bố phục mẹ là một chị cả đảm đang của cả gia đình, mẹ quý bố vì tính chịu thương chịu khó, là một người có trách nhiệm. Và cái nắm tay trong một đêm trăng sáng, trên đường đi xem chiếu bóng đã mở đầu cho một cuộc tình giản dị nhưng sâu sắc.

Ảnh minh họa: IM.

Bảy năm yêu nhau là bảy năm bố mẹ tôi cố gắng hoàn thiện mình trong mắt người kia, cùng nhau học tập và cố gắng với lời hứa sẽ cùng vào đại học, cùng tốt nghiệp và ra trường với tấm bằng loại ưu. Bảy năm ấy hai người xưng hô với nhau như những người bạn, không có tiếng "anh – em" nhưng bố luôn tỏ ra là một người lớn, che chở và bảo vệ cho mẹ. Bảy năm ấy mẹ tôi chưa nhận được một bó hoa nào, kể cả dịp sinh nhật hay 8/3 nhưng cứ đến ngày ấy, bố tôi lại sang nhà dành cho mẹ khoảng thời gian quý báu của mình, sửa cho mẹ mái nhà bị dột, gánh đầy cho mẹ thùng nước to hay dạy các dì, các cậu tôi học bài. Món quà duy nhất mà mẹ tôi nhận được thời yêu nhau là một chiếc kim móc bố tôi tự làm với những nét trạm trổ thô sơ nhưng ý nghĩa. Mẹ tôi còn giữ gìn nó cẩn thận cho đến tận bây giờ. Mẹ móc tặng bố những chiếc khăn len ấm áp trong những ngày đông lạnh giá.

Thời gian cứ thế thấm thoát thoi đưa, bố mẹ tôi ra trường và định tiến tới hôn nhân thì bị hai gia đình phản đối. Mẹ không muốn làm bố khó xử nên lặng lẽ buông tay. Bố chạy với theo, đứng trước mặt mẹ, cầm tay mẹ thật chặt rồi nói quả quyết: "Lấy anh, em nhé! Anh sẽ không để cho em phải khổ đâu". Đó là lần đầu tiên bố xưng "anh", gọi mẹ bằng "em" và cũng là lần đầu tiên mẹ hiểu thế nào là những giọt nước mắt trào ra vì hạnh phúc.

Đến giờ đã là 28 năm bố mẹ tôi sống chung dưới một mái nhà. Những cãi cọ, hiểu lầm không phải là không có, nhưng trên hết vẫn là tinh thần trách nhiệm với gia đình, tình yêu thương với con cái. Không có nhẫn đính hôn tượng trưng cho tình yêu vĩnh cửu nhưng hai chị em tôi đã được bố mẹ bao bọc trong một vòng tròn tình yêu ngọt ngào.

* Bạn có thể gửi bài tham dự cuộc thi 'Lời cầu hôn lãng mạn' về địa chỉ [email protected] để nhận được quà tặng trị giá 2 triệu đồng. Thể lệ chi tiết xem tại đây.

Nguyễn Hà Thanh
(Ba Đình, Hà Nội)

0--1

Liên hệ xóa tin: [email protected]