Nhân tài như lá mùa... Xuân?
| Có nhà đầu tư nước ngoài, khi tới Đà Nẵng, câu hỏi đầu tiên dành cho các lãnh đạo thành phố năng động nhất miền Trung, khiến nhiều người ngỡ ngàng. Vì nhà đầu tư này không hỏi về GDP hay về năng lực sản xuất của thành phố, mà là: Thành phố các ngài có dàn nhạc giao hưởng không? Đằng sau câu hỏi này là một vấn đề lớn, đó chính là “vị trí thượng tầng” của nghệ thuật hàn lâm (với các loại hình như giao hưởng, thính phòng, nhạc kịch, vũ kịch...) trong kết cấu của “ngôi nhà văn hóa” một thành phố, một quốc gia. Một ngôi nhà văn hóa sẽ không có đỉnh cao nếu như chủ nhà chỉ mải miết xây những tầng trệt. Biết vậy, nhưng xây được tầng cao không phải là chuyện dễ, mà một trong những chất liệu quan trọng để “xây”, đó chính là con người, hay nói cách khác, là những tài năng của nghệ thuật hàn lâm. Việc đào tạo những ngôi sao nhạc pop vốn không hề đơn giản, nhưng để có được một ngôi sao nhạc hàn lâm, lâu dài, tốn kém và gian khó hơn nhiều.
Giai điệu mùa Thu 2009
Trong chuyên đề Âm nhạc hàn lâm - Định hướng “không định hướng” trên TT&VH Cuối tuần số 20 (tháng 5/2009), chúng tôi đã đề cập tới một khía cạnh đáng quan tâm của nghệ thuật hàn lâm, đó là công chúng của nghệ thuật hàn lâm và quan điểm đầu tư cho nghệ thuật hàn lâm hiện nay ở Việt Nam. Trong chuyên đề Nghệ thuật hàn lâm: Nhân tài như lá mùa... Xuân số này, nhân sự kiện trên sân khấu Hà Nội và TP.HCM đồng loạt vừa diễn ra các chương trình: Khúc giao mùa (Nhà hát Nhạc Vũ kịch Việt Nam), Giai điệu mùa Thu (Nhà hát Giao hưởng Nhạc Vũ Kịch TP.HCM), Beethoven Cycle 2 (nằm trong dự án của Dàn nhạc Giao hưởng Việt Nam biểu diễn tất cả các giao hưởng của Beethoven), Vietnamnet Concert: Điều còn mãi, chúng tôi muốn đề cập đến một khía cạnh đáng quan tâm khác của khu vực nghệ thuật này, đó là người tài. Và trong phạm vi cho phép, chuyên đề xin giới hạn nhân tài ở nguồn lực các nghệ sĩ hàn lâm đã và đang được đào tạo tại nước ngoài, nhìn từ khu vực TP.HCM.
Tổ chức chuyên đề: PHẠM THỊ THU THỦY - HỮU TRỊNH
Ảnh: Danh Ngọc, HT, Nhà hát giao hưởng
| |