Lễ hội Trắng (chùm thơ)

Những con chim bay đi còn nhớ mùi thơm của ngọn gió mới thổi về âu yếm ngôi làng, mùi lúa chín, mùi cây cỏ, mùi mồ hôi và phân bò, mùi đàn ông đàn bà cuồng điên ân ái, mùi đất đai cũng vậy.

0

Lê Ngân Hằng

Lễ hội trắng

1

Ngày lại ngày lại ngày
Trên những tờ lịch
In những câu cách ngôn cô đọng kinh nghiệm chưa bao giờ dùng đến
Đọc và đọc và đọc
Ngày lại ngày lại ngày
Đọc và đọc và đọc
“Tình yêu tựa món súp, những thìa đầu thì quá nóng, những thìa cuối lại quá nguội”
Đọc và đọc và đọc
Ngày lại ngày lại ngày

2

ừ à ừ à ừ
Ai mà chẳng từng cảm thấy thế
Ai mà chẳng từng biết thế
Ai mà chẳng từng hiểu thế
Ai mà lo sợ gọt những quả táo thơm vô thức đứt tay
ừ à ừ à ừ

Ai mà từ đó bỗng nhìn thấy chính giọt máu đỏ tươi của mình rớt xuống
Ai mà tự nếm mùi vị máu mình với chiếc lưỡi chưa bao giờ mềm mại thế
ừ à ừ à ừ

Con chó thân yêu của tôi cũng biết cách yêu thương này
ừ à ừ à ừ
Nó còn vui sướng với vết thương không nằm trong kinh nghiệm
ừ à ừ à ừ
(nhiều lúc, cách lãng quên là cách)

3

Bình minh bay đi những con chim nhớ tổ sâu trong tiềm thức
Cả tiếng hót réo rắt thưa nhặt đường bay lượn đỗ xuống một nơi trên mặt đất
Khi ấy những con chim có cảm thấy điều gì lan toả khác biệt khi sải cánh
trên bầu trời không nhỉ?

Những con chim bay đi còn nhớ mùi thơm của ngọn gió mới thổi về âu yếm ngôi làng, mùi lúa chín, mùi cây cỏ, mùi mồ hôi và phân bò, mùi đàn ông đàn bà cuồng điên ân ái, mùi đất đai cũng vậy.
Không nhỉ?
(Và mùi của người
tìm về cô độc)

4

Những con chim bay đi tìm một nơi làm ổ
gửi gắm những quả trứng dễ vỡ với tất cả trách nhiệm lẫn ước nguyện và lo âu

Cho mùa di cư di cư di cư...

5

Và đây
Nơi vòm cây mùa nào loài chim bay về dựng lên một giàn hợp ca
Tất cả chúng đang dướn căng thân mình ngước mắt lên trời xanh thế
say sưa chơi bản giao hưởng liêu hoan dưới bầu trời kia dưới vòm xanh kia không trình diện

6

Và đây
Cuối thu lắng nghe bản giao hưởng kết từ mỗi cung bậc một si thanh chưa từng đề tên tác giả
Giờ bầy chim vẫn đang chơi miên viễn lãng quên trong hoà điệu của gió và ánh sáng trời ngoài đó ngoài đó

7

Và đây
Chúng cứ gieo ngẫu hứng lòng mình từ ca lòng mình từ sâu vòm họng bé nhỏ với nhịp đập trái tim có thật có thật
Gửi những vòm cây yêu dấu mặt trời im tiếng,

8

Tiếng tim
đập và đập và đập...
đập và đập và đập...
đập và đập và đập...
nhỏ và nhỏ và nhỏ
Từ sáng đến tận chiều tối
Từ tối đến tận bao giờ

9

Lễ hội trắng
Ai bảo đó là mùa trùng tang nỗi buồn muôn loài?

10

Không ai bảo mùa sinh ra lễ hội nào cùng những tờ lịch mới
Trên đó
Những câu cách ngôn cô đọng kinh nghiệm tự lật biến mất

 

Gió

Chạy đâu ngoài chiếc vung trời nứt vỡ
lọt đầy ánh sáng
Đi để tìm một chỗ ngả lưng
Quên một điều bằng cách đổ đầy cái túi rỗng
Buộc chặt theo người tha khắp mọi nơi

Một ngày chợt thấy mình giàu
Tay mười ngón gõ ra thanh âm chảy sánh
Khi quyện hơi ấm sờ lên thân thể
Biết từng vùng đổi thay nhiệt độ

Mê cảm giác đôi mắt mù chuyển dịch trong đêm
Tai lòng hang biện bày ngóc ngách
Chối từ thuyết lý

Làm người nhạc sĩ
Đứng cạnh hang sâu
Chơi duy nhất một bản nhạc
Tự tình biến tấu
hu…ha… hu…u...u...

5/5/05

(Trích từ bản thảo “Orient - trên những vòm cây”)

 
 
15.6023--1

Liên hệ xóa tin: [email protected]