Lú lẫn là sự thay đổi về tâm
trí, khi đó bệnh nhân không còn khả năng suy nghĩ một cách sáng suốt như thường
lệ, có thể mất khả năng nhận ra người thân hoặc nơi chốn quen thuộc, không biết
được thời gian và không gian. Họ cũng có cảm giác mất phương hướng và không còn
khả năng đưa ra quyết định.
Nguyên nhân gây lú lẫn thường
là do bệnh Alzheimer, trầm cảm, tai biến mạch máu não,… Việc điều trị rất khó
khăn, chỉ có thể giảm diễn biến xấu của bệnh. Do đó người bị lú lẫn rất cần
được sự quan tâm chăm sóc của người thân. Đây là công việc rất khó khăn, đòi
hỏi sự kiên nhẫn, trách nhiệm và khoan dung của những người thân trong gia
đình.
Người già bị lú lẫn rất cần
sự quan tâm chăm sóc của người thân trong gia đình. Ảnh minh họa
Về ăn uống: Để đảm bảo an
toàn cho người bệnh, không nên để bệnh nhân tự nấu ăn hoặc tham gia nấu ăn.
Nhắc nhở giờ ăn. Dọn từng món ăn tránh trường hợp họ ngồi bối rối trước mâm cơm
không biết chọn ăn món nào. Đôi khi bệnh nhân chỉ thích ăn một món, dễ bị thiếu
dinh dưỡng, do vậy thực đơn cần xen kẽ các món ăn khác nhau. Nếu người bệnh
quên cách dùng đũa, thìa có thể thay bằng món ăn cầm tay. Cho ăn nhiều bữa nhỏ
trong ngày vì người bệnh thường không chịu ngồi yên trong bữa ăn kéo dài.
Nghỉ ngơi: Để ngủ ngon giấc
ban đêm, nên khuyến khích người bệnh vận động, tham dự nhiều sinh hoạt ban
ngày, hạn chế ngủ ban ngày, tránh uống nhiều nước vào buổi chiều, buổi tối để
họ khỏi thức dậy đi tiểu ban đêm.
Uống thuốc: Các loại thuốc phải cất trong tủ
có khóa cẩn thận. Cần trực tiếp cho người bệnh uống thuốc đúng giờ, đúng liều
lượng. Với người bệnh không chịu uống thuốc, nên nghiền thuốc nhỏ, pha lẫn với
chút thức ăn (song phải có tư vấn của bác sĩ để tránh những món ăn tương kỵ với
thuốc). Đôi khi phải dỗ như dỗ trẻ em.
Quần áo, giày dép: Cho người
bệnh mặc quần áo rộng rãi, thoải mái, ít cúc, khóa, móc. Nhiều khi họ chỉ thích
mặc một bộ nào đó, do vậy nên có sẵn hai bộ giống nhau để thay đổi mỗi ngày.
Dùng loại giày dép thiết kế đơn giản, không dây vì có khi người bệnh quên cách
buộc dây giày.
Không để người bệnh đi lang
thang, lạc lối: Thay ổ khóa cửa mở cần chìa, cho người bệnh mang vòng hoặc thẻ
có tên, địa chỉ, điện thoại. Nhờ hàng xóm để ý nếu thấy người bệnh đi ra khỏi
nhà.
Yêu thương, thông cảm với
người bệnh: Với thời gian, người bệnh sẽ nặng hơn, trí nhớ hao mòn, khả năng
sinh hoạt cá nhân giảm, mất niềm tin, người bệnh trở nên nghi ngờ, bẳn gắt,
bướng bỉnh, khó chịu. Đây là lúc người thân vừa đau lòng, vừa khó xử. Khó khăn
với bệnh nhân càng làm họ bực tức, chống đối. Do đó người thân cần nhẹ nhàng
thông cảm, vỗ về người bệnh để họ cảm thấy an tâm. Con cháu nên tới thăm hỏi
thường xuyên, nhất là trẻ nhỏ sẽ khiến người bệnh cảm thấy vui vẻ, được thương
yêu.
Bác sĩ Nguyễn Ý Đức