Đứa con hiếu thảo nguy cơ “tuột” khỏi tay người mẹ nghèo

Bé Nguyễn Thị Quốc Thanh, 11 tuổi bị bệnh viêm tủy cấp. Hiện bé không thể đi lại không thể ngồi được vì hai chân tê dại không có cảm giác, nếu không điều trị kịp thời đôi chân của em có thể bị liệt.

0

TIN BÀI KHÁC:












“Nó là đứa con gái đầu lòng ngoan ngoãn, vừa học giỏi vừa chịu khó giúp ba mẹ và em rất nhiều. Sáng nào mẹ đi làm, nó cũng lo cho em ăn rồi đưa em đi học chiều đón em về lo cơm nước, tắm cho em, lau nhà, giặt quần áo… chu tất, có hôm còn đạp xe đi chở mẹ về nữa. Mới buổi sáng nó còn đi họp phụ huynh cho em chiều về nó bị bệnh từ hôm đó tới giờ”, chị Phạm Thị Kim Liên vừa khóc vừa kể về đứa con đang bị bệnh của mình.

Bé Nguyễn Thị Quốc Thanh
Đó là bé Nguyễn Thị Quốc Thanh (11 tuổi, số nhà 5 Ô2/5, khu phố Hải Phúc, thị trấn Phước Hải, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu) bị bệnh viêm tủy cấp. Hiện bé không thể đi lại không thể ngồi được vì hai chân tê dại không có cảm giác, nếu không điều trị kịp thời đôi chân của em có thể bị liệt.

Mới cách đây nửa tháng, khi đi học về bé Thanh kêu nóng sốt, nhức đầu và buồn ói, cứ nghĩ bé bị cảm chị Liên mua thuốc về cho bé uống nhưng không có dấu hiệu bớt. Chiều hôm sau khi đi làm về chị Liên đã rất hốt hoảng vì bé Thanh không thể đi được nữa.

Gom hết trong nhà được hơn 2 triệu đồng chị đưa bé đến bệnh viện Bà Rịa, tiên lượng bệnh nặng bác sĩ tiếp tục chuyển lên tuyến trên. Nghe thấy chuyển viện là chị Liên đã hoảng hốt vì vừa lo con bệnh vừa lo không có tiền.

Cái điều chị lo chị cũng không thể tránh khỏi. Bác sĩ thông báo về căn bệnh viêm tủy cấp của bé Thanh và chi phí điều trị, chị Liên đã bị suy sụp hoàn toàn suốt ngày chỉ khóc, bát cơm từ thiện xin từ bệnh viện cứ bưng lên lại đặt xuống, chỉ uống nước thay cơm.

Từ hôm con bị bệnh tới nay chị cũng phải nghỉ làm để theo chăm con, đứa con 6 tuổi ở nhà phải gửi bên nội. Chồng chị anh Nguyễn Văn Tuấn đi làm biển cả tháng nay vẫn chưa về. Con bị bệnh gia đình cũng đã thông báo nhưng anh cũng không thể về vì không thể quay về còn phải chờ tàu ra thu gom cá thì mới theo tàu về được.

Anh Tuấn luôn luôn vắng nhà, mỗi chuyến đi biển kéo dài 2 tháng liền, nhưng số tiền đó cũng chẳng được bao nhiêu. Số tiền kiếm được rất bấp bênh phụ thuộc vào chuyến đánh bắt có được nhiều cá hay không. Nếu hai tháng may mắn đánh được nhiều cá thì được chia 5 triệu đồng. Có nhiều chuyến biển động không có cá chỉ được 1 triệu đồng.

Hai vợ chồng đã bàn bạc tính làm nghề khác hoặc ở nhà đi làm thuê hoặc làm hồ dù ít nhưng đỡ phải đi biền biệt xa vợ xa con. Bàn đi tính lại nhưng cuối cùng anh cũng không thể dứt bởi vì thương cậu em trai đi biển không có bạn. Vì nghề đi biển vừa bấp bênh vừa không có thu nhập nên rất khó kiếm người đi cùng. Nên thương em, anh Tuấn không bỏ nghề, nếu anh bỏ nghề thì người em cũng trở thành thất nghiệp nên hai anh em lại ráng bám biển đói no có nhau, nếu trúng thì chia nhiều không trúng thì chia ít.

Chị Liên cũng không có nghề nghiệp hằng ngày đi phụ hồ và chăm sóc hai đứa con. Mỗi ngày công chị cũng kiếm được 80 ngàn/ngày. Hai vợ chồng cũng không có một mảnh đất canh tác, không nhà cửa phải đi ở thuê. Thương cảnh hai vợ chồng nghèo, gia đình nhà chồng cắt cho miếng đất để xây ngôi nhà. Vì không có chỗ ở nên vợ chồng đã vay mượn được 15 triệu và có 10 triệu tiền mặt cất được căn nhà lấy chỗ để ở. Dù căn nhà còn xây thô chưa tô trát và mái lợp tôn nhưng đó cũng là điều mơ ước của anh chị. Hai vợ chồng bàn bạc chịu thương chịu khó làm, tiết kiệm trả nợ lâu cũng tới 2 năm là xong. Niềm vui mừng ấy chưa trọn vẹn nợ chưa trả xong thì con chị lại lâm bệnh.

“Ngày mới làm nhà hai vợ chồng cố quá, vừa phải lo trả tiền lãi vừa phải lo trả tiền gốc nên lúc nào cũng thiếu. Tội nhất là hai đứa con sáng nào cũng chỉ có bát cơm muối tiêu ăn rồi đi học. Nhiều lúc nhìn con ăn, rớt nước mắt mà em không dám khóc trước mặt chúng. Dù nhỏ nhưng nó cũng biết hoàn cảnh gia đình nên cũng không dám đòi hỏi phàn nàn gì. Ngược lại nó lại rất thương mẹ, ba đi vắng mọi việc trong nhà đều do tay bé Thanh làm hết. Sáng nào chị cũng dậy sớm lo cho em ăn rồi chị đưa em đi học. Chiều đón em về rồi lại nấu cơm, tắm rửa cho em, lau nhà nếu còn sớm thì lại đi đón mẹ. Chiếc xe đạp này chú nó mua cho vì thấy hai bé đi học tội nghiệp quá. Em không biết đi xe nên hai chị em nó cứ chở nhau đi đón nhau về. Nhiều lúc thấy mẹ chưa đi làm về nó đạp xe đến chở em về. Mới thứ 7 tuần rồi, buổi sáng nó còn đi họp phụ huynh cho em, chiều về nó bị bệnh chiều hôm sau đã không thể đi được. Bệnh như vậy nhưng bé chỉ than với mẹ một câu, năm nay con xui quá!”.

Bé cũng chưa thể hiểu hết được nỗi lòng của người mẹ cũng đang đau quặn thắt, vừa thương đứa con hiếu thảo vừa lo khoản tiền lớn mà có lẽ không biết bao nhiêu năm chị mới có thể có được. Chị đã suy sụp, cơm chẳng muốn ăn suốt ngày cứ nghĩ tới con là chị lại khóc. Hy vọng có nhiều tấm lòng hảo tâm dang tay giúp đỡ gia đình chị vượt qua khó khăn hoạn nạn - một miếng khi đói bằng một gói khi no.

Đức Toàn

Mọi giúp đỡ xin gửi về:

1, Đến trực tiếp bệnh viện: Bé Nguyễn Thị Quốc Thanh, Phòng Cấp cứu Nhiễm, Bệnh viện Nhi Đồng 2, TP.HCM (Bé Thanh nằm phòng cấp cứu, không vào thăm được, bạn đọc ủng hộ có thể đóng tiền tạm ứng cho bệnh viện) hoặc chị Liên mẹ bé Thanh ĐT: 0165 280 7947.

2. Qua báo VietNamNet (Gi rõ ủng hộ Nguyễn Thị Quốc Thanh con chị Phạm Thị Kim Liên)
Chuyển khoản: Đơn vị thụ hưởng: Báo VIETNAMNET
Số tài khoản: 0011002643148. Sở giao dịch Ngân hàng Ngoại Thương Việt Nam
198 Trần Quang Khải, Hà Nội
- Chuyển khoản từ nước ngoài:
- Bank account: VIETNAMNET NEWSPAPER
- The currency of bank account: 0011002643148
-Bank:
- BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM
-Address: 198 Tran Quang Khai, Hanoi, Vietnam
-SWIFT code: BFTVVNVX
3.Hoặc trực tiếp báo VietNamNet:
-Phía Bắc địa chỉ: tầng 3, tòa nhà C’Land, 156 Xã Đàn 2, phường Nam Đồng, quận Đống Đa, Hà Nội
-Phía Nam: Văn phòng đại diện báo VietNamNet phía Nam, số 51 Trương Định, P6, quận 3,TP.HCM. Điện thoại: 08.39309882 - Fax: 08.39309881
Email: [email protected]

0--1

Liên hệ xóa tin: [email protected]