Tôi đã trao ...điều đó không tốt cho người đến sau

Giải thoát cho anh nhưng với tôi là địa ngục. Tôi đã vô cùng hoang mang, bởi tôi yêu anh hơn bất cứ thứ gì mà tôi có trong cuộc đời mình.

0


TIN BÀI KHÁC:











Tôi vốn là một cô bé sinh ra trong một gia đình nghèo khó, bố mẹ tôi đã phải bỏ chị em tôi ở quê để đi làm ăn tận mảnh đất Bình Dương xa xôi. Tôi và đứa em trai ở nhà tự bảo ban nhau ăn học thật tốt để bố mẹ ở nơi xa được yên tâm. Khi thi xong tốt nghiệp tôi không có ý định học lên mà muốn vào Nam với bố mẹ, vì đã từ lâu lắm rồi tôi không được ở bên bố mẹ của mình. Khi vào đó tôi đã xin làm công nhân ở một công ty của Nhật Bản.

Ngày đó tôi chẳng biết gì ngoài việc đi làm rồi về phòng với bố mẹ. Tôi chẳng quan tâm đến các mối quan hệ bên ngoài hay bạn bè gì cả. Rồi bố mẹ tôi quyết định về quê nhà làm ruộng để tiện chăm sóc ông bà nội tôi hơn. Thế là tôi chuyển qua ở với hai chị họ, từ đây tôi bắt đầu có những mối quan hệ, tôi đã chơi rất thân với một anh hơn tôi 2 tuổi. Anh là người hơn tôi về tất cả học thức lẫn những kinh nghiệm sống. Quen anh tôi học được thật nhiều điều trong cuộc sống mà một cô bé mới lớn đang chập chững những bước chân vào đời như tôi không biết gì. Chúng tôi xem nhau như anh trai và em gái, có chuyện gì tôi đều hỏi anh và tất nhiên tôi luôn có được câu trả lời mà tôi muốn.

Ảnh minh họa
Anh là người luôn mang nhiều tâm sự và hay ngồi trầm ngâm một mình mỗi khi ở công ty anh có chuyện gì đó, hay những chuyện buồn trong gia đình anh. Còn tôi thì khác, tôi lại là một cô bé vô tư, lúc nào cũng ríu rít bên anh như một chú chim nhỏ, mỗi khi nhìn thấy anh buồn là tôi tìm đủ mọi cách làm cho anh vui. Tôi hay nói với anh vì em không có anh trai nên em rất thích có một người anh trai như anh. Trong tôi lúc đó anh thật lớn lao, anh luôn che chở cho tôi, cho tôi một cảm giác an toàn nhất mà từ trước tới giờ tôi chưa từng có. Hơn nữa là bố mẹ tôi đã về quê, tôi lại không có nhiều mối quan hệ bạn bè, vì thế anh là người bạn, người anh tốt nhất cuả tôi.

Thời gian trôi đi chúng tôi càng trở nên thân thiết hơn, chúng tôi đi chơi với nhau nhiều hơn, rồi có những bữa ăn tối thật vui. Mỗi khi có chuyện gì buồn tôi luôn bên anh an ủi và lắng nghe, tôi cũng vậy có chuyện gì tôi cũng tìm anh để tâm sự. Rồi mọi chuyện đến thật tự nhiên, một buổi tối tết trung thu anh ôm tôi thật chặt vào lòng và nụ hôn của anh đã làm tôi ngất ngây trong hạnh phúc. Từ hôm đó chúng tôi không còn là anh trai và em gái nữa, mọi người cũng không quá ngạc nhiên về điều đó. Tôi đã vô cùng hạnh phúc vì có một người yêu tuyệt vời mà bao cô gái đang mơ ước. Chúng tôi quấn quýt bên nhau mọi lúc có thể, tôi chìm đắm trong tình yêu của anh.

Mỗi ngày trôi qua tôi thấy mình yêu anh nhiều hơn, chúng tôi đã vượt quá giới hạn. Tôi không thể cưỡng lại được khi mà tôi đã quá tin tưởng nơi anh. Anh đã xây dựng một thành luỹ khá vững chắc trong lòng tôi khi chúng tôi đang còn là anh trai và em gái. Sau lần đầu tiên đó tôi biết mình không có những giọt máu đào như bao cô gái khác, có lẽ những vất vả ngày nhỏ của tôi đã làm nó mất đi hay vì một lý do nào đó tôi cũng không biết nữa. Nhưng anh tin tôi nên vẫn rất yêu thương tôi. Sau lần đó tôi thấy hối hận vì không thể để nó cho ngày thiêng liêng nhất, nhưng rồi nó vụt bay nhanh chóng khi chúng tôi bên nhau. Anh quan tâm, lo lắng cho tôi nên tôi thấy mình không sai trong việc đó vì chúng tôi yêu nhau thật lòng và một ngôi nhà hạnh phúc có anh, tôi và những đứa trẻ luôn được chúng tôi thêu dệt.

Nhưng rồi những rắc rối bắt đầu, tôi và anh đã vài lần nói chia tay nhưng rồi không thành, những giận hờn nhiều hơn và cũng đến ngày anh nói như giọt nước đã tràn ly: “Chúng ta cần giải thoát cho nhau vì anh đã quá mệt mỏi, anh không còn muốn tiếp tục tình yêu này nữa”. Giải thoát cho anh nhưng với tôi là địa ngục, là kết thúc đi một cuộc đời. Tôi đã vô cùng hoang mang, bởi tôi yêu anh hơn bất cứ thứ gì mà tôi có trong cuộc đời mình, cho dù đó là bản thân mình. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ lấy một người đàn ông khác mà không phải là anh. Tôi đã trao cho anh tất cả, tôi không thể xem như không có chuyện gì để rồi có thể yêu người khác, đó là điều không tốt cho tôi và cho cả người đàn ông đó.

Ngày tôi và anh chia tay, tôi dường như không muốn sống, tôi thấy mình là đứa con gái không ra gì, không đáng nhận tình yêu của bất kỳ ai nữa, tôi cũng không cho phép mình làm điều đó. Tôi đã tự tách mình ra khỏi cuộc sống, lầm lì, tự ti và thề rằng mình sẽ không lấy chồng. Nhưng tôi vẫn luôn chúc cho anh, người đàn ông mà tôi đã yêu bằng cả trái tim chân thành luôn được hạnh phúc trên con đường đã chọn.

Bạn đọc giấu tên
Mời bạn đọc tham dự cuộc thi viết chủ đề: "Yêu nhanh, sống thoáng nên không?"

Thể lệ tham dự:

“Tôi cần tình một đêm”, “tôi yêu nhanh”, “tôi sống thoáng”, “tình dục trước hôn nhân”… sau những phút sống như thế, bạn được gì? Mất gì? Và có nên như vậy không?

Bài viết chia sẻ câu chuyện, thể hiện quan điểm tham dự chủ đề: “Yêu nhanh, sống thoáng nên không?” nên viết dưới 1000 từ, gửi về địa chỉ email: [email protected] hoặc báo VietNamNet, tòa nhà C’Land, 156 Xã Đàn 2, Nam Đồng, Đống Đa, Hà Nội.

Tiêu đề thư xin ghi rõ: Bài viết tham gia chủ đề: “Yêu nhanh, sống thoáng nên không?”

Bài viết của độc giả, ban biên tập có quyền cắt gọt cho phù hợp với hình thức của báo.

Những bài viết cần giữ kín danh tính, xin ghi rõ cuối mỗi bài viết gửi tham dự chuyên mục.

Bài viết có lượng truy cập nhiều nhất theo cách đo, kiểm của hệ thống google giành được phần thưởng trị giá 1.000.000 đồng.

Thời gian nhận bài từ ngày 1/4/2012 đến hết ngày 30/5/2012. Mời bạn đọc tham gia gửi bài dự thi.








0--1

Liên hệ xóa tin: [email protected]