Bài học về sự động viên kém duyên

Cũng là câu động viên, chia sẻ và cảm thông nhưng nếu bạn không biết cách thể hiện sao cho tinh tế thì những lời nói và hành động của bạn sẽ trở nên vô duyên, khiến người khác khó chịu.

15.601

Sơn, cậu nhân viên của tôi, cứ nằn nì nhờ tôi nói giúp. Cậu ta bảo: “Em chẳng hiểu tại sao Hương lại đòi chia tay như vậy.

Em có làm gì đâu? Thật đó!”. Thật sự tôi cũng ngạc nhiên khi nghe hai người chia tay. Mới tháng trước công ty tổ chức đi dã ngoại, hai người còn quấn quýt khiến nhiều người phải trầm trồ, ganh tỵ. Ấy vậy mà mấy ngày nay không thấy Hương sang phòng tôi chơi như mọi khi, còn Sơn thì mặt mày buồn thiu như mất sổ gạo. Nghe tôi hỏi thăm, cậu ta mừng quýnh và bám lấy như vớ được phao cứu sinh: “Chị năn nỉ Hương giùm em, chỉ cần cô ấy nói rõ lý do thì em sẽ không thắc mắc nữa; bằng không em ăn không ngon, ngủ không yên”.

Nể tình và cũng thấy thương nhân viên nên tôi hứa sẽ giúp. Tôi không gặp trực tiếp mà gọi điện cho Hương. Nói xa nói gần một hồi, tôi mới dám hỏi Hương về chuyện chia tay Sơn. Mới đầu Hương còn ngần ngại nhưng sau đó dường như cũng muốn thông qua tôi để nói rõ mọi chuyện với Sơn nên cô đã kể tất cả.

Đây không phải lần đầu mà chỉ là giọt nước tràn ly. Cả Sơn và Hương có chung một chị bạn trên Facebook, cũng là bạn ngoài đời. Hôm rồi chị bị mất con chó cưng, chị viết một dòng chia sẻ trên trang cá nhân cho biết chị rất buồn, nhiều đêm liền không ngủ được vì thương con chó bị bắt trộm. Trong khi mọi người vào an ủi, động viên thì Sơn ném một câu: “Thôi đừng buồn nữa, để em dẫn chị đi nhậu thịt chó giải sầu”. Chưa hết, khi không thấy ai trả lời, Sơn lại đế thêm: “Thịt chó rất nhiều đạm, mát lắm, ăn vào tối ngủ khỏi bật quạt luôn đó chị”.

Kể cho tôi nghe chuyện này, giọng Hương vẫn còn ấm ức. Cô nói hồi trước có lần ông nội của một chị bạn qua đời, trong khi mọi người vào chia buồn, động viên thì Sơn quăng luôn một câu: “Thôi đừng buồn chị ạ. Sinh lão bệnh tử, già rồi thì phải chết chứ không lẽ sống hoài để làm khổ con cháu? Mừng cho cụ đã được giải thoát”.

Hương kể xong, hỏi lại tôi: “Nếu chị là em, chị có bực không? Em không ngờ anh ấy mặt mày sáng sủa vậy mà vô duyên không chịu nổi luôn. Cái đó đã thành bản chất rồi, không sửa đổi được đâu chị ơi. Em nghĩ những điều anh ấy nói ra chính là biểu hiện của một tâm hồn vô cảm, không biết cảm thông, thậm chí rất ích kỷ. Em mà còn tiếp tục làm bạn với anh ấy thì sớm muộn gì cũng chia tay. Em không muốn mất thời gian nữa. Hôm trước em đã nói rồi, tại anh ấy không chịu hiểu”.

Câu chuyện của Hương khiến tôi vừa bực vừa mắc cười. Đúng là cậu nhân viên của tôi thẳng thắn đến vô duyên, bị bồ bỏ là đáng đời lắm. Thế nhưng, nhìn bộ dạng cậu ta, tôi thấy tội nghiệp đến nỗi không dám kể lại những điều đã nghe được từ Hương. Mong rằng khi đọc bài viết này, Sơn sẽ hiểu, rút kinh nghiệm và có cách ứng xử tinh tế hơn...

Giao tiếp xã hội là phần rất quan trọng trong cuộc sống của mỗi người nhưng không phải ai cũng tự tin với khả năng ứng xử và giao tiếp của mình. Bên cạnh những nguyên tắc ứng xử ai cũng biết, có những bí kíp nhỏ bất thành văn và ít người biết đến giúp việc giao tiếp của bạn thuận lợi hơn rất nhiều.

Theo Người lao động

0--1

Liên hệ xóa tin: [email protected]