Anh tốt nhưng nghèo nên bố mẹ phản đối

Anh bề ngoài như đầu gấu, nhìn rất phản cảm, không có tiền, công việc không ổn định nên gia đình em một mực cấm đoán.

15.6061

Em đã suy nghĩ rất nhiều nên mới dám viết những dòng chữ này. Em mong sau khi em đăng bài viết của mình lên, anh chị đọc và cho em xin lời khuyên. Thật sự là lúc này tâm trạng em rối bời. Em không biết phải làm thế cả. Em kể chuyện của em ra phần vì em muốn giải thoát tất cả những suy ngĩ trong đầu, phần vì muốn xin anh chị những lời khuyên qúy báu để có thể tiếp tục đối mặt với cuộc sống hiện tại bây giờ. Chuyện của em là như thế này ạ.

Em tên Quỳnh, năm nay em 21 tuổi. Hiện tại, em đang theo học kế toán của một trường cao đẳng, cuộc sống không được suôn sẻ như các bạn khác. Em vừa học vừa làm, ngoài thời gian học trên lớp em xin vào làm việc cho một công ty tư nhân làm về dịch vụ viễn thông, có thể nói công việc và học hành của em hiện tại bây giờ khá ổn định.

Em bắt đầu nghĩ đến tương lai sau này vì bạn bè cùng trang lứa như em đều đi xây dựng gia đình hết, có bạn còn có con rồi. Nhiều lúc nghĩ, em cũng thấy cuộc đời này sao mà bất công quá.

Ảnh minh họa: Pixoto.

Hiện tại, em có yêu một người tên Hùng, ở bên kia sông. Chúng em quen nhau qua người em họ của anh ấy bên làng em. Lúc đầu, em ghét anh lắm vì anh ăn mặc như một đầu gấu, hơn nữa đợt đấy anh còn cắt đầu 3 phân nữa,  nhìn rất phản cảm. Tuy vậy, nhiều lần nói chuyện và tiếp xúc, em thấy bên ngoài như vậy nhưng anh là một người khá chu đáo, cẩn thận và lễ phép.

Sau nhiều thời gian tìm hiểu và nói chuyện với nhau nhiều lần, anh ngỏ lời yêu em,  nhưng em không đồng ý vì sợ bị lừa. Rồi sự theo đuổi kiên trì của anh đã làm em mềm lòng và đồng ý yêu anh. Tính đến bây giờ, chúng em đã yêu nhau được gần 3 năm rồi.

Trong khoảng thời gian yêu nhau, em chưa bao giờ cảm thấy hối hận vì yêu anh cả,  bởi lẽ anh đối với em rất chu đáo và nhường nhịn. Cũng có thời gian chúng em sống thử với nhau gần 1 tháng. Trong thời gian sống chung như vậy, em thấy anh là một người đàn ông rất đảm đang và chịu khó.

Vì tính chất công việc không cho phép về sớm nên tối nào em cũng về muộn. Khi em về đến nhà mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, tươm tất. Em về chỉ ăn cơm và tắm giặt, thậm chí anh ý còn giặt cả quần áo cho em nữa. Những lúc em đến tháng, bị đau bụng, anh lại rối, chạy loạn lên đi mua thuốc cho em uống. Sống với nhau gần 1 tháng, em cảm thấy anh là người đàn ông tuyệt vời, có thể nói là người đàn ông duy nhất mà em muốn lấy làm chồng.

Nhưng chuyện không suôn sẻ như vậy vì anh là con nhà nghèo, kinh tế lại không có. Công việc của anh không ổn định, nay làm việc này, mai làm việc khác. Chính vì điều đó mà bố mẹ em ngăn cấm không cho cưới. Nhiều lần em nói, van xin bố mẹ nhưng bố em vẫn không đồng ý. Cũng có lần em nói với bố mẹ, nếu không cho em cưới, em sẽ đi tu và không lấy bất cứ người nào ngoài anh cả, vì em chỉ yêu duy nhất một mình anh nhưng bố mẹ em vẫn kiên quyết phản đối.

Bố em tuyên bố, nếu em cứ quyết lấy anh ấy thì coi như em đã chết và chưa bao giờ sinh ra em. Mẹ em cũng kiên quyết phản đối, nếu bảo mà không nghe thì sẽ đuổi em đi, không cho em bước chân vào nhà nữa. Thật sự, em rất khổ tâm, không biết phải làm thế nào nữa.

Ngoài anh ra, em chẳng thể có tình cảm với ai được nữa. Bây giờ em rất rối, không biết làm thế nào cả khi bên gia đình anh giục cưới vì ông bà anh cũng có tuổi và mong muốn khi nhắm mắt được tận mắt chứng kiến đám cưới của đứa cháu đích tôn. Thật sự là lúc này em rất nản, không biết phải làm sao bây giờ cả. Em mong sau khi anh chị đọc được bài viết của em sẽ cho em lời khuyên quý báu. Em có nên tiếp tục với tình yêu này hay không, hay là sẽ rời xa anh nghe theo bố mẹ?

Em chân thành cảm ơn ạ!

Ngọc Quỳnh

* Gửi tâm sự của bạn về [email protected] để được độc giả chia sẻ, gỡ rối.

* Tên nhân vật trong bài đã được thay đổi.

0--1

Liên hệ xóa tin: [email protected]