Tập cho con suy nghĩ
Một bà mẹ cho biết chị có một cậu con trai 5 tuổi luôn thích làm theo ý của mình, mà toàn những ý thích kỳ quái. Chẳng hạn những hôm trời lạnh thì thằng bé kiên quyết không mặc áo ấm còn những hôm nóng thì lại đòi mặc áo ấm. Mẹ hỏi thì bé nói bé thích vậy. Chị xác định mình không thể nóng nảy, đánh đòn hay la mắng mà phải tập cho con suy nghĩ nhiều hơn. Một hôm trời nóng nhưng bé đòi mặc áo ấm và kiên quyết không cởi ra, chị nhẹ nhàng hỏi: “Con thích chiếc áo này lắm đúng không?” “Dạ, đúng”. “Trời lạnh mặc nó ấm thật con nhỉ”. “Dạ”. “Nhưng hôm nay mẹ thấy trời nóng”. “Kệ, con thích mặc nó”. “Nhưng lúc con chơi đùa với các bạn mà lại đổ mồ hôi thì sao? Thì sẽ bệnh. Mà con ghét uống thuốc lắm, đúng không?”. Cậu bé im lặng… Cứ như thế, trong mỗi việc, mẹ cậu bé đều gợi ý cho con suy nghĩ, để xem bé có nên làm điều đó hay không. Mất một thời gian dài, cậu bé đã bắt đầu biết suy nghĩ trước những hành động của mình và đương nhiên là không còn những ý thích kỳ quái.
Mẹ Cà Rốt cũng áp dụng chiêu này với con gái và cô khoe rằng nó rất hiệu quả. Chẳng hạn, khi Cà Rốt bỗng dưng đòi ôm con mèo đi học, vì “con thích vậy”, cô đã đưa ra cho con một số câu hỏi “Các bạn con có chọc nó không con?” “Không đâu mẹ”. “Con đảm bảo sẽ không để các bạn làm đau nó, và cô giáo cho phép con đem nó vào lớp chứ?”. “Dạ có, mẹ à!”. “Vậy khi nó làm bậy thì sao?”. Cà Rốt im lặng và để con mèo ở nhà.