Con có thích như thế không?
Từ hôm áp dụng cách của chị, tôi không còn la mắng hay đánh đòn mỗi lần bé chê ai, mà nhẹ nhàng hơn với con. Hôm nay, con nói: “Bạn Vũ hôi quá mẹ ơi”. “Con có biết vì sao không?”. “Không”. “Mẹ nghĩ là ba mẹ bạn ấy bận quá, không chăm sóc bạn ấy kỹ được, nên có mùi hôi. Tội bạn ấy ha”. Con bé im lặng, có vẻ thông cảm. Lần khác: “Quỳnh Anh xấu quá mẹ ha!”. “Con có thích người khác chê con xấu không”. “Dạ không”. “Vậy người khác cũng đâu thích bị con chê”. Con bé im lặng. Từ đó mỗi lần con bé chê bai ai đó, tôi lại nói với con rằng đó là hành động không nên, không tốt và bảo bé tự đặt mình vào vị trí bị chê, xem bé có thích không.
Tôi kiên trì giải thích cho bé mỗi khi bé hỏi vì sao lại không được chê, nó không tốt ở điểm nào, dần dần con bé có vẻ hiểu chuyện. Nó ít chê người khác hẳn. Mới đây, con bé còn về nói với mẹ: “Mẹ ơi con thấy tội bạn Vũ quá à, không ai chơi với bạn ấy hết!”. “Vậy con chơi với bạn ấy nha!”. “Dạ”. “Đừng chê bạn hôi nha con”. “Dạ, con không chê nữa đâu mẹ”. “Sao lúc trước con hay chê lắm mà?”. “Tại mẹ hay la con nên con ghét con chê. Giờ mẹ hết la con rồi nên con không chê nữa đâu”.