Rượu quê – bao giờ “trả lại tên em”?
Ví dụ, trước đây, các hộ làm rượu thủ công phải nấu cơm chín, trộn với men sống, rồi đem chưng cất mới ra được giọt rượu thì nay đa số trộn gạo sống với các loại men nhập từ Trung Quốc là có thể đem nấu rượu được.
Đáng lo ngại hơn, nếu chiếu Nghị định 94/2012/NĐ-CP về sản xuất, kinh doanh rượu, thì hầu hết các gia đình nấu “rượu quê” đều không đảm bảo quy định. Việc kiểm soát chất lượng vì thế mà bị bỏ ngỏ. Số liệu điều tra từ Viện Chiến lược và Chính sách Y tế, mỗi năm cả nước tiêu thụ khoảng 450 triệu lít rượu, trong đó có tới 250 triệu lít rượu do người dân hoặc cơ sở nhỏ lẻ tự nấu. Loại rượu gắn mác “quê” vẫn len lỏi trong các hàng quán bình dân và trong bữa cơm mỗi gia đình. Trong khi những người sành ăn, sành uống thì đã “cạch mặt” rượu quê từ lâu, nếu có thì phải là rượu do người quen nấu tặng.
Bác sĩ Nguyễn Hằng – Chủ cơ sở đông y gia truyền Phúc Hưng Đường (111A1 Nguyễn Quý Đức, Thanh Xuân, Hà Nội) cho biết: “Trước đây các loại men rượu thủ công thường được chế từ các vị thuốc đông y với các kỹ thuật rất ngặt nghèo. Thậm chí người làm men còn nghiêm cấm phụ nữ đang có kinh nguyệt và người mang thai vào khu vực ủ men vì sợ ảnh hưởng. Còn bây giờ, người dân vì cần nhanh, tiết kiệm chi phí, công sức mà dùng các loại men không rõ nguồn gốc rất nhiều. Loại men Trung Quốc còn giúp cho ra nhiều rượu và giúp nồng độ cao hơn. Thậm chí nhiều người còn nấu rượu thật rồi pha loãng với cồn, rất hại cho sức khỏe”.
Theo bác sĩ Hằng, không phải rượu quê nào cũng độc hại. Rủi ro chỉ xảy ra ở một số cơ sở. Tuy vậy, người dân khi sử dụng rượu quê cần tìm hiểu rõ nguồn gốc, nếu không thể thì tốt nhất hãy tìm đến các thương hiệu có uy tín.