Đó là ngôi nhà số 8/15 khóm Hòa Thạnh, phường Mỹ Thạnh, TP.Long Xuyên (An Giang) do chị Đoàn Thị Út Em (SN 1969) làm chủ. Bị chồng phụ bạc khi vừa sinh con đầu lòng (Đoàn Thị Bé Cẩm- SN 1988), một mình nuôi con bằng nghề “mua gánh bán bưng”.

10 năm sau, chị cưu mang 2 người cháu: Đoàn Thị Kiều Loan (1997), Đoàn Văn Bảo (1998) sau khi em ruột là Đoàn Văn Út Sơn và Huỳnh Thị Sen tử vong vì tai nạn trong lúc làm thuê. Cách đây 3 năm, chị phát hiện bệnh ung thư tử cung. Đúng 1 tuần sau khi phẫu thuật, chị tiếp tục phát hiện cháu Bảo bị ung thư máu và cũng từ đó 2 cô cháu “túc trực” tại Trung tâm Ung bướu TPHCM. Hiện mọi chi tiêu trong “hộ nghèo” này trông chờ vào nghề làm bốc vác tại các nhà máy xay xát lúa của Bé Cẩm. Dù thu nhập ngành này rất bấp bênh (có việc 10-15 ngày/tháng), nhưng do Bé Cẩm vẫn chấp nhận gắn bó vì không biết chữ…

Clip liên quan:

Bên trong không có gì đáng giá.
Chị Út bên đống hồ sơ bệnh ung thư.

Hiện Bảo đang trong giai đoạn điều trị ung thư, nên sức khỏe thường xuyên không ổn định.
Cả 4 người sống trong không gian chật chội
Hiện gia đình được xét và cấp sổ hộ nghèo.
Do nhà quá chật chội nên chị Út Em phải gởi bàn thờ em và em dâu nhà người thân.
Hiện mọi chi tiêu trong gia đình trông chờ vào nguồn thu nhập từ nghề bốc vác của Bé Cẩm (giữa)